Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

LỐI SẦU

LỐI SẦU

Người đi khuất nẻo lộng hồn đau
Lạc cả hình xưa quyện lối sầu
Buổi nắng chiều xa vương góc dậu
Lưng tròng khoé mắt một dòng châu


31.03.2018 - TT

MEN ĐỜI

MEN ĐỜI

Rượu
Cay
Nâng ly ta cạn chung này...

Môi mềm giọt đắng men say...đêm tàn


Mộng
Tan
Hồn chơi vơi lạc mây ngàn
Quanh ta trống vắng cô đơn cõi sầu


Lạc
Nhau
Tình xưa một thoáng tan mau
Gối chăn hờ hững nát nhàu hương yêu


Quạnh
Hiu
Còn đây hoang vắng tiêu điều
Men cay rượu cạn liêu xiêu gót đời...


31.03.2018 - TT

NỖI BUỒN THÁNG BA

NỖI BUỒN THÁNG BA

Tháng Ba...mây hững hờ trôi
Quyện vào nỗi nhớ hồn côi dại khờ
Giọt buồn vương đọng ý thơ
Xui câu lục bát ngẩn ngơ tình sầu...


31.03.2018 - TT

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

THÁNG BA

THÁNG BA

Tháng Ba lững thững đi qua
Đánh rơi nỗi nhớ người xa...thẩn thờ
Gió chiều lạc mất câu thơ

Chỉ nghe trống vắng bơ vơ bên mình


Tháng Ba hờ hững lặng thinh
Nắng vàng mấy sợi hong tình cuối Đông
Đàn buông nhạc khúc não lòng
Ái ân vụn vỡ chờ mong héo sầu


Tháng Ba...đời vội qua mau
Hoa xưa tàn úa sắc màu nhạt phai
Thềm xưa còn ẩn dấu hài
Người xưa khuất bóng lạc loài tim yêu...


29.03.2018 - TT

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2018

GOM

GOM

Gom câu yêu ái rã rời
Gom đêm hờ hững lạc rơi cõi tình
Gom vầng dương buổi bình minh
Gom chăn gối lẻ bên mình quạnh hiu...


28.03.2018 -TT

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

THƠ CON CÓC

THƠ CON CÓC

Thi vần trốn mất
Trời đất mịt mờ
Hết chữ làm thơ

Ngẩn ngơ đau khổ


Thôi đành phải cố
Kẻo nhở thầy buồn
Đệ tử trốn luôn
Ngàn muôn tội lỗi


Thơ ơi chớ vội
Hấp hối bỏ ta
Hồn vía ra ma
La cà về khóc


Thơ ta con cóc
Người đọc thất kinh...
Bày tỏ tâm tình
Môn sinh...kính cẩn!


25.03.2018 - TT

ĐỂ GIÓ...NẮNG...

ĐỂ GIÓ...NẮNG...

Để gió cuốn đi
Những gì lưu luyến
Câu yêu quấn quyện 

Thề nguyện ban đầu


Để nắng phai mau
Sắc màu duyên cũ
Đời gieo bão vũ
Giông tố vần xoay


Để gió cuốn bay
Tóc mây khờ khạo
Vấn vương bờ áo
Ảo não dật dờ


Để nắng hững hờ
Xoá mờ kỷ niệm
Tim yêu chết lịm
Mắt tím sầu thương....


25.03.2018 - TT

Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2018

TÌNH

TÌNH

Tình nhuốm hồn ai những giọt sầu
Tình hoài trắc trở đọng niềm đau
Tình gieo tủi hận tim khô quắt

Tình gặt buồn thương dạ úa nhàu
Tình rã đôi nơi đành phụ bạc
Tình lìa mấy ngã trót quên mau
Tình rơi vụn vỡ bờ môi héo
Tình lỡ phôi pha tóc nhạt màu


23.03.2018 - TT

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2018

Đứa Con Lạc Bước Xứ Người

Một Lần. Một Tác Giả
__________

Đứa Con Lạc Bước Xứ Người
***
Tôi đến với nàng thơ theo cách của một người Yêu Đẹp. Tôi chỉ là khách thưởng ngoạn hơn là một tác giả với Bầu Rượu Túi Thơ vui đời con chữ… Tôi không thích Làm Thơ… Nhưng Đọc lại là việc khác… Vì vậy, tôi thỏa nguyện…
Ngày mới biết tác giả Titi Dang tôi như một lãng tử vui đời phong trần, bất chợt biết đến thứ men cay, say vùi cùng con chữ. Tình Yêu. Nỗi Buồn. Rượu. Thơ… quyện trong Khói Thuốc. Tất cả như một thước phim quay chậm về quá khứ, về cuộc đời một nàng thơ nhiều… Uẩn Khúc, lắm Truân Chuyên… Và từ đó tôi say những làn điệu Lục Bát, say cả với Đường Thi cùng nhiều thể loại khác…
Phải nói Titi Dang có duyên với con chữ, mặc dù đã hơn 30 năm xa rời tiếng mẹ đẻ. 30 năm một kiếp thăng trầm, mưu sinh nơi đất khách. 30 năm cho một sự bắt đầu và cả sự suy thoái về hạnh phúc gia đình lẫn tuổi tác. Gánh nặng cuộc đời gieo vần trên con chữ. Sự cô đơn của một người mẹ phải đơn độc nuôi 2 đứa con. Thế mà… dòng thơ vẫn ngạo nghễ vút cao. Thơ như trĩu nặng cái buồn mà cuộc nhân sinh không sao tránh được, và vì vậy đòi hỏi một bản lĩnh để vươn lên. Buồn Không Quên! Nhưng Đời Thì Phải Sống. Sống trên đôi chân được tôi luyện từ trong vất vả bởi thời cuộc và cả sự ngoại lai…
Con chữ trong thơ Titi Dang là cả một sự chọn lọc, chắt chiu. Nó như được nén chặt bởi sự cầu toàn, ép đến tận cùng để đạt được thứ tinh khiết nhất. Và tất cả phút chốc tỏa sáng, lung linh như ngọc cát phơi trần dưới ánh dương quang…
Có lần tôi đùa vui cùng bè bạn: Titi Dang là bà Huyện của thời nay (Bà Huyện Thanh Quan). Vì cô có biệt tài dùng từ rất thánh thoát chứ không sa vào dung tục. Phơi trần, nhưng không làm cho ai xấu hổ, đỏ mặt, đến đỗi phải quay đi… Tôi đã bị tác giả chinh phục. Tôi là một khách thơ vô tình đi đến nhưng… quên khoảng quay về…
Là một nữ nhân có tài nhưng hạnh phúc sớm quay đi. Tất cả những điều ấy như một chất xúc tác khiến những vần thơ càng quay quắt với nỗi đau… Với tư tưởng Vô Cực thay cho cái Hữu Cực mà vốn dĩ con người thích níu giữ vào lòng. Lời thơ như bất cần sự đời lại vô tình lạc vào Ngõ Không của thiền tông nhà Phật. Từ đó hình thành nên một Titi Dang không thể nhập nhằng với bất cứ ai. Và thơ lại càng như thế…
Dù bằng phương pháp triết luận hay trào phúng, thơ của Titi Dang vẫn không rời xa bản sắc mà làm mất đi tính độc lập của mình. Cô say thơ bằng cái tâm ngất ngây của người nghệ sĩ. Cô buồn đề vào thơ, như tất cả các bậc tài danh gửi gắm lòng mình qua dòng thơ tình tuôn chảy hằng nhiều thế kỷ. Và cô say trong men rượu như chiếc gậy của Lâm Tế phá tung sự trói buộc về ý thức: Ai cũng có quyền say trong nỗi buồn…
Titi Dang là con người như thế! Cô không thích nói nhiều, chỉ để nghĩ nhiều. Cô không phí hoài khoảnh khắc cho những điều vô bổ thay vì đùa vui với Nàng Thơ…
Biết đâu từ một nơi xa xôi…
Một kẻ đang làm Thơ…
Biết đâu tại nơi đây…
Một người đang đợi…
Nàng Thơ vẫn mãi…
Có người chờ…!?

Đoản bút cùng Titi Dang
MacDung   Saigon – 22.3.2018

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2018

ĐÊM SAY

ĐÊM SAY

Đêm say
hồn ngã nghiêng rời
Liêu xiêu cùng đất 

cùng trời lãng quên
Trăng say
bóng đỗ ngoài hiên
Chập chờn ẩn hiện
giữa nền mờ sương
Gió say
gió lạc nẻo đường
Lang thang tìm bến
bờ thương hững hờ
....
Ta say...
dệt những vần thơ
Vùi bao nỗi nhớ niềm chờ...
Đêm say!


21.03.2018 - TT

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2018

LẠC

LẠC

Bàn tay lạc mất bàn tay
Tóc mây lạc mất bờ vai...tóc buồn!
Môi khô lạc mất môi hôn 

Mắt xa ánh mắt...lệ tuôn đêm về!


20.03.2018 - TT

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2018

DUYÊN PHẬN

DUYÊN PHẬN

Yêu người trót nhận lãnh sầu đau
Cách trở đôi nơi dạ úa nhàu
Nguyệt Lão se nhầm tim rướm máu
Tơ hồng lộn mối xót lòng nhau


19.03.2018 - TT

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018

NGHIỆN THƠ

NGHIỆN THƠ

Lỡ nghiện văn chương bất kể giờ
Đêm ngày cứ xướng họa cùng thơ
Cơm khê cá khét chồng đòi bỏ

Gạo sống canh trào vợ ngó lơ
Nặn óc tìm câu đầu tựa vỡ
Moi tim kiếm chữ trí như mờ
Niêm vần lắm bận vô duyên cớ
Biệt tích cho người đứng ngẫn ngơ!


18.03.2018 - TT

LY CAY TRẦN THẾ

LY CAY TRẦN THẾ

Ta vùi trong chén rượu cay
Vui đời thế tục đọa đày kiếp thân
Rong chơi giữa chốn phong trần

Cuộc người mấy thuở phù vân bóng chiều


Ta vùi hồn giữa cô liêu
Thẩn thờ nhịp bước liêu xiêu cõi tình
Sẩy chân bóng lạc mất hình
Cuối đường hiu quạnh chỉ mình với ta


Ta vùi thân cõi ta bà
Dối gian lừa lọc người, ma...bất tường
Kiếp tằm nặng nợ tơ vương
Dệt câu hờ hững đoạn trường...Đa đoan!


Mai này về giữa mộ hoang
Ta thân cát bụi mây ngàn gió lay
Bạc phiêu qua lối đọa đày
Bóng đời cũng chỉ khói bay vô thường...


18.03.2018 Trang Kiệt - Titi Dang (TT)

TA TÌM TA

TA TÌM TA

Ta tìm ta
chốn u mê
Đưa tay chỉ thấy ê chề

quạnh hiu


Ta tìm ta
giữa bóng chiều
Hoang vu ngập lối thềm rêu
dấu buồn


Ta tìm ta
dưới hoàng hôn
Lẻ loi cánh nhạn cô đơn
ánh tà


Ta tìm ta
cõi ta bà
Trăm năm một kiếp cũng là
phù vân...


18.03.2018 - TT

NGÃ TẦM NGÃ
 
Ngã tầm ngã.
Xứ u mê.
Cử thủ chi kiến.
oán thê tiêu điều.

 
Ngã tầm ngã.
Trung ảnh hoàng hôn.
Hoang vu ủng lộ.
giai ngôn chỉ sầu.

 
Ngã tầm ngã.
Hạ hoàng hôn.
Đơn côi tí Nhạn
cô đơn ánh tà.

 
Ngã tầm ngã.
Cõi ai trần.
Bách niên nhất kiếp.
hựu phần phù vân.

 
19.03.2018 - MacDung

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2018

NHẶT SAO

NHẶT SAO

Ta nhặt sao rơi
Vui chơi đuổi bắt
Long lanh khoé mắt

Khoảnh khắc tuyệt vời


Ta nhặt sao trời
Xa xôi vời vợi
Hụt tầm tay với
Mong đợi hoài công


17.03.2018 - TT

Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2018

SAO RƠI

SAO RƠI

Lạc rơi một cánh sao trời
Nhặt cài lên tóc xinh ngời mắt ai
Dệt vần thơ nối mộng say

Đêm thôi trăn trở u hoài vấn vương


16.03.2018 - TT

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2018

LÀ EM

LÀ EM

Không là Lan Cúc Hồng Đào
Em cành hoa dại chẳng ngào ngạt hương
Sớm nghiêng mình hứng giọt sương 

Chiều soi bóng xế tà dương giữa trời...


15.03.2018 - TT

Thứ Tư, 14 tháng 3, 2018

CUNG SẦU

CUNG SẦU

Vương vấn tình tơ lạc phím đàn
Điệu sầu ray rức ngập hồn hoang
Cung thương trầm bổng hờ hững đối

Rót cạn men đời chén hợp tan...


14.03.2018 - TT

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2018

GỞI ANH

GỞI ANH

Gởi anh
mưa nắng cuộc tình
Xuân qua Hạ tới

lênh đênh cõi sầu
Bên ngoài
rớt hạt mùa Ngâu
Lạc trôi hương phấn
mái đầu bạc phai


Gởi anh
khúc hát u hoài
Lỡ làng nhịp điệu
bi ai đoạn trường
Tơ lòng
đứt sợi còn vương
Thuyền rời bến lỡ...
Cung Thương hững hờ!


13.03.2018 - TT

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

MEN ĐỜI

MEN ĐỜI

"Gom tròn quả đất ngâm vò rượu
Ướp cả vầng trăng nhấm với mồi"

...
GOM hết men đời trụng nước sôi
TRÒN bao chát lụy bỏ vô nồi
QUẢ cay lọc sót tê đầu lưỡi
ĐẤT mặn còn chừa rát khoé môi
NGÂM tủi mi trào dòng lệ rớt
VÒ đau mắt đọng giọt châu rời
RƯỢU đầy chén đắng vương sầu mộng
Ướp cả vầng trăng nhấm với mồi


11.03.2018 - TT

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2018

MÀU THỜI GIAN

MÀU THỜI GIAN

Tình trần vạn nẻo hút đường câu
Thắm thoát ngày qua tóc nhạt màu
Kiếp số u hoài môi tủi hận 

Duyên phần bạc bẽo mắt thâm sâu
Bao phen lá rụng đầy niềm nhớ
Mấy thuở hoa tàn sót giọt châu
Trống vắng cô phòng đêm quạnh quẽ
Xuân xanh vụt mất dạ vương sầu


09.03.2018 - TT

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2018

VỌNG CỐ HƯƠNG

VỌNG CỐ HƯƠNG

Hoàng hôn buồn nhớ cố thôn
Nhẹ rơi xác lá cô đơn đường về
Khát mùi hương mạ làng quê

Thèm nghe điệu lý xàng xê đượm sầu


Ai ru
Con Sáo bạc đầu
Sang sông bỏ bến úa nhàu tháng năm
Đò xưa trống vắng chổ nằm
Nhớ người viễn xứ dạ thầm vấn vương


Chiều nay nắng nhạt trời sương
Đàn ai tấu khúc ly hương...não lòng!


07.03.2018 - TT

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2018

ĐÊM TRẦN TỤC

Ảnh: Pham Hoai Nam
ĐÊM TRẦN TỤC

Đêm trần tục...gió ru hồn bỏ ngõ
Chăn gối nồng hương tỏ vị nguyên trinh
Mộng Liêu Trai hoà quyện mắt môi tình...

Tan băng giá lênh đênh dòng ân ái


Đêm trần tục...sóng lòng cuồn cuộn mãi
Ngọt men yêu lạc say chốn non đào
Trọn vòng tay ghì ôm nỗi khát khao
Hoà hơi thở lao xao vòm cỏ biếc


Đêm trần tục...ngập hương tình da diết
Lãng đãng mờ ánh nguyệt giữa ngàn mây
Bóng tối nào đồng loã với ngất ngây
Không gian lặng im thay tim rực lữa!


Đêm trần tục...

05.03.2018 - TT
 
ĐÊM TRẦN TỤC

Đêm trần tục...vườn địa đàng hé mở
Gió xuân lay ngọn cỏ biếc êm êm
Môi tìm môi bối rối ngọt môi mềm
Nghe khe khẻ giọt sương đêm vừa đọng...


Đêm trần tục...hồn mộng lơi tay với
Quyện hoà cùng hơi thở gối chăn đùa
Vụn về sao rơi rụng giữa ngàn thưa
Ánh nguyệt thẹn trốn vùa làn mây xám


Đêm trần tục...vướng đượm hương ân ái
Câu gió mưa thừa thãi nhạt nhoà trôi
Đất trời khuya ôm trọn cánh tay mời
Tim rực cháy men say tình mê muội...


Đêm trần tục...

09.03.2018 - Phù Du (TT)

MỘNG

MỘNG

Gió đùa
tóc vướng bờ vai
Thoảng hương yêu ái

đậm lay cõi lòng
Đêm Xuân
chưa tỉnh giấc nồng
Nắng vàng len lén
tô hồng má xinh
Vấn vương
một sợi tơ tình
Sương mai ươm đọng
bình minh biếng chào
Nệm êm
chăn lệch gối nhàu
Hồn say hơi ấm
ngọt ngào bờ môi
........
Chơi vơi...tìm kiếm...rã rời...
Tay ôm trống vắng giữa trời...lãng quên!


05.03.2018 - TT

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2018

BIỂN NHỚ

BIỂN NHỚ

Chiều im vắng nghe từng cơn sóng vỗ
Biển thì thầm nhung nhớ bước chân hoang
Ngập ngừng đi trên bãi cát êm vàng

Từng nhịp điệu vọng vang lời yêu ái


Hoàng hôn phủ gió lay chừng khắc khoải
Hải Âu buồn xoãy cánh giữa trời không
Gọi bạn kêu tiếng ai oán não lòng
Ghềnh rêu đá mênh mông sầu đơn lẻ


Sóng ầm ĩ không xoá bao quạnh quẽ
Gió thét gào vẫn tẻ nhạt đìu hiu
Bờ cát xưa nay hoang vắng tiêu điều
Người xa khuất dấu yêu theo bọt nước


Biển cuốn trọn tin yêu cùng mộng ước
Trong tim côi vết xước vẫn in hằn
Đêm lạc loài lệ rơi giọt thở than
Hồn lây lất...chơi vơi...ngàn trùng nhớ


Chiều im vắng...nghe từng cơn sóng vỗ...

03.03.2018 - TT

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2018

TIẾNG CÒI TRONG SƯƠNG ĐÊM

TIẾNG CÒI TRONG SƯƠNG ĐÊM

Người ta là nhà thơ thiệt thụ thì “ho ra thơ”, mình ho tắt tiếng, ý thơ cũng tắt luôn. Cả ngày đứng ngồi không yên (nằm không được...ho thêm), chán không biết làm gì...nghe nhạc tiếp tục. Nhạc cũng là một đam mê của tôi. Không có ngày nào tôi không nghe nhạc...không thiếu được. Nếu thơ văn là thức ăn của tâm hồn thì âm nhạc đối với tôi như hơi thở của cuộc sống! Từ bé đã thế.
Tôi nhớ lúc còn rất bé, tối ngủ ba tôi phải mở nhạc cho tôi nghe thì mới chịu ngủ. Tôi biết nói, ba dạy tôi hát. Lớn chút nữa, ba dạy tôi đàn. Đến trường tôi tham gia đội múa của trường...Tôi mê âm nhạc như mê thi văn. Tôi nghe đủ loại nhạc...vì ba mẹ tôi cũng nghe đủ loại nhạc...trừ cải lương và opera! Tôi thì không chừa thứ nào. Trong gia đình tôi, nghe cải lương, vọng cổ chỉ có ông bà nội tôi và tôi thôi. Qua đến Đức tôi nghe thêm nhạc cổ điển, kể cả opera.
Buồn...tôi nghe nhạc, vui...tôi nghe nhạc, chán...tôi nghe nhạc. Học bài, làm bếp, lái xe...tôi cũng nghe nhạc. Có thể nói tôi nghe nhạc trong mọi tâm trạng và hoàn cảnh!
Nhạc yêu cầu lúc còn bé tí của tôi có hai bài: Tiếng còi trong sương đêm, Thanh Thuý hát và Cây đàn bỏ quên do Elvis Phương hát. Nhạc phẩm Cây đàn bỏ quên chắc nhiều người biết. Tiếng còi trong sương đêm ít người nhớ đến hơn.
Với giọng hát ma mị sương khói không ai có thể hát bài này hay bằng Thanh Thuý! Mỗi lần nghe, dù còn bé tôi vẫn như hình dung được hình ảnh người thiếu phụ tiễn chồng trên sân ga trong một chiều mù sương!
Lớn lên giữa khói lữa chiến tranh tôi sớm cảm thức được sự chia ly mất mát, sự chờ đợi trong cô đơn khắc khoải của người vợ, người mẹ! Tôi cảm nhận được những giây phút ngắn ngũi vội vàng của hạnh phúc mà người ta bám víu vào để sống! Bài hát theo tôi lớn lên, để mỗi lần nghe là mỗi lần tim đau nhói! Chung quanh tôi chiến tranh vẫn còn, cảnh tử biệt sinh ly vẫn xảy ra hằng ngày...tiếng ca vẫn réo rắc như một lời than!

“ Bến nước gió rét đò đưa khách sang
Lau xanh ven sông mờ trong bóng trăng...”

Làng quê tôi vốn yên hoà với con sông cái lạch. Xóm giềng tôi không biết thù hận ghét ghen...Nhưng chiến tranh vô tình có chừa ai ra đâu. Để có những có những cuộc tiễn đưa trên bến tàu, sân ga. Để có những ngóng trông hoài vọng...
"...Khi ra đi có hứa Thu nay về
Mà hôm nay lá Thu đã rơi đầy
Rồi mùa Đông sang qua nhanh mòn mỏi trong u buồn..."

Bám víu vào một lời hứa, nuôi hy vọng để sống...sống trong chờ đợi trong cô đơn. Hình ảnh Tô Thị vọng phu. Quê hương tôi không chỉ có một nàng Tô Thị mà có hàng triệu nàng Tô Thị...lúc xưa cũng như bây giờ!
"...Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa u buồn
Nghe vi vu oán than
Thôi khóc chi đau lòng...
Con cứ an giấc nồng...hơ hờ hớ hơ...an lòng"

Ru con an giấc nồng và ru an lòng mình...

02.03.2018 - TT

*****************
TIẾNG CÒI TRONG SƯƠNG ĐÊM
- Hoàng Việt -


Bến nước gió rét đò đưa khách sang
Lau xanh ven sông mờ trong bóng trăng
Đêm nay không gian chìm trong giá băng
Con đò sang ngang...
Nhớ lúc vắng bóng người chinh sĩ xưa
Đã vắng chút gió mùa thu thổi đưa
Đêm nay đông sang mà tin vẫn chưa
... đưa ...về....đò ... xưa
Mà đoàn hùng binh âm thầm xông lướt
trong sương
Hồi còi trầm vang như hòa lẫn theo
người lái đò đưa
Tiếng còi trong sương đêm
Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa u buồn,
nghe vi vu oán than
Thôi toán quân đi rồi, thôi toán quân đi rồi ...
Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ đi rồi ...
Con ơi lòng mẹ ủ ê
thương cho chồng mấy dậm sơn khê
Khi ra đi có hứa thu nay về
Mà hôm nay lá thu đã rơi đầy
Rồi mùa đông sang qua nhanh mòn mỏi trong đau buồn
Hò hơ hớ ... Hò hơ hớ ...
Tiếng còi trong sương đêm
Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa u buồn
Nghe vi vu oán than
Thôi khóc chi đau lòng, con cứ an giấc nồng
Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ an lòng ...
Hơ hờ hơ ...hơ hơ hơ ...