Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

RA ĐI

RA ĐI

Cứ sáng sớm, lúc mọi người hãy còn yên ngủ, Nó lại lên boong đứng dựa vào thành tàu ngắm nhìn trời biển! Sinh ra và lớn lên nơi miền sông nước, Nó yêu nước! "Nước" ...Nó thầm nghĩ: tiếng Việt phong phú thật! "Nước" không chỉ là nước sông, nước biển mà còn có nghĩa là quê hương, đất nước! Nó yêu nước và yêu quê hương!

Trước mặt Nó giờ đây chỉ có trời và nước! Nhưng đã không còn là nước ...
đọng phù sa của con sông, con rạch quê nhà mà là nước biển của đại dương xanh thẫm! Còn quê hương!!! Quê hương giờ đã xa dịu vợi...không biết Nó còn có ngày trở lại!

Nó đã thật sự rời bỏ quê hương để đến một nơi xa lạ, không một người thân, không xóm giềng quen thuộc! Bỏ lại sau lưng ông bà, cha mẹ và một mối tình đầu thầm kín! Mang trên vai trách nhiệm cho chính bản thân mình và hai đứa em bé dại! Chưa đầy 16 tuổi! Cái tuổi hoa niên mà ngày xưa Nó thường mơ mộng được mau đến để hò hẹn, để yêu đương như những chị lớn Nó hay trêu ghẹo! Từ lâu rồi Nó không còn mơ mộng nữa! Từ một buổi sớm tình sương khi Nó theo bà nội lên chuyến xe đò đi Saigon chờ ngày xuống tàu rời nước! Ngày đó...

Chuyến xe đò đông nghẹt hành khách và hàng hoá trên tuyến đường Sadec-Saigon. Sau 75 Nó không còn lên Saigon mỗi hè như trước đó. Giờ đi trong một hoàn cảnh đặc biệt, tâm tư rối bời, Nó không hào hứng như ngày nào.

Mặc dù sớm biết có ngày này nhưng Nó chưa bao giờ tin là mình sẽ thật sự bỏ làng quê mà đi. Mới hôm qua Nó vẫn còn cắp sách đến trường, vẫn còn đùa vui với bạn bè! Chiều còn chạy xe đạp đến nhà nhỏ bạn thân thương trò chuyện! Hình như Nó có linh cảm đó là lần cuối! Nó ôm theo bộ Nửa Cõi Sơn Hà vừa đọc xong mang trả! Hai đứa tỉ tê đến giờ cơm mới chia tay! Về đến nhà thì thấy cô nó đã ở đó! Cả nhà chuẩn bị hành lý để ra đi!

Đây không là lần đầu tiên Nó làm chuyện này! Cách đây không lâu, trước Tết ít hôm gia đình Nó đã có một lần rời bỏ! Việc không thành, ba Nó phải bỏ trốn, anh họ Nó vì đưa người bằng ghé nhỏ đã bị bắt! Trên chuyến ghe mà ba Nó cùng vài người bạn tổ chức chỉ có hai người anh họ thoát được mà thôi ! Cả gia đình kẹt lại!

Những tháng ngày tiếp đó trôi qua như một cơn ác mộng! Kẻ ngồi tù, người lẫn trốn! Nó vẫn tiếp tục đến trường! Người lớn vẫn tiếp tục tìm cách ra đi! Đã không còn đường trở lại! Nếu ở ba Nó sẽ mãi chia cách với gia đình, và không biết còn ở yên được bao lâu! Và rồi cô và ba Nó quyết định đi đăng ký chính thức với danh nghĩa người Việt Hoa! Tàu đã có sẳn, một người bạn của ba Nó ở Saigon nằm trong ban tổ chức! Giấy tờ hộ chiếu giả gì cũng xong rồi. Giờ Nó theo bà nội lên Saigon chờ ngày xuống tàu, bỏ lại ngôi nhà nơi nó sinh ra và lớn lên! Bỏ làng xóm, bỏ trường lớp bạn bè để tìm một tương lai mờ ảo nơi xứ lạ!

Nó, đứa con gái 14 tuổi bước chân đi, hành trang ngoài chiếc giỏ xách trên tay là cả một tuổi thơ êm ấm, một trời kỷ niệm thân thương! Tất cả những thứ khác đều bỏ lại, kể cả cái tên ông nội Nó đặt cho cũng chỉ còn là quá khứ...!

31.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2020

NHỎ KHÔNG NHỚ...!

NHỎ KHÔNG NHỚ...!

Anh hỏi Nhỏ
Có bao giờ nghĩ...sẽ yêu anh?
Nhỏ không nghĩ...

Yêu rồi...Đâu phải nghĩ!
Anh đừng hỏi...nguyên do...hay cớ sự
Ai biết được vì đâu tim rung động
Khắc khoải chờ...trong bóng tối cô liêu.

Anh bảo Nhỏ
Đừng yêu anh...Nhỏ khổ!
Mặc kệ Nhỏ...đâu cần anh phải hứa
Cái gì yêu..sống chết...đến bạc đầu
Hạnh phúc trọn
Trong tiếng ”cưng”...anh gọi
Trong hơi ấm...trong vòng tay...ngực thở
Trong nụ hôn còn đọng giấc chiêm bao...
Trong nỗi nhớ...
Không...Nhỏ không nhớ...

Nhất định...NHỎ KHÔNG NHỚ 😢!

30.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020

NHỎ NHỚ...ÍT...

NHỎ NHỚ...ÍT...

Anh đã bảo
Nhớ ít thôi...
Nhỏ ơi...nhớ ít thôi!


Nhỏ đâu biết thế nào gọi là ít
Cứ thiếu anh...
hình như gì cũng thiếu
Câu thơ gầy...
Tiếng nhạc cũng héo hon
Chỉ có đêm là dài như vô tận
Gió lạnh lùa...thêm nỗi nhớ không tên

Bắt đền đó...
Nhỏ bắt đền anh đó...
Mãi chợt đi...chợt đến...
Để Nhỏ chờ
Chờ bình minh...
Chờ nắng lẻn qua song
Một ngày mới thêm nồng hương yêu ái
Nhỏ nhớ Anh rồi...
Anh có biết...?!

Mà thôi...Nhỏ hổng nhớ anh (ít)...😉

29.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2020

ĐẦY...VƠI

ĐẦY...VƠI

Rót tràn chén...rượu nồng men đắng
Gạt giọt sầu trĩu nặng...hồn đau
Hương xưa ngày cũ phai màu

Thương câu lục bát úa nhàu...dở dang

Rót chung nữa...đêm loang lổ mộng
Ký ức gào giữa bóng thời gian
Thu qua...Đông đến...Xuân tàn
Nửa đời phiêu bạc...hợp tan...vô thường

Rót cho cạn...vấn vương nuối tiếc
Dốc hết câu ly biệt ngậm ngùi
Môi cười ngạo thế...lệ rơi
Đèn khuya bóng ngã...chơi vơi phận người!

28.01.2020
TT-Thanh Trước


Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2020

ĐÊM

ĐÊM

Đêm lặng lẽ...
Bóng đêm lặng lẽ
Gió ru lời khe khẽ

Nhớ...
Quên...
Khát môi yêu...
thèm nụ hôn quen
Mơ hơi ấm...đan len nhịp thở

Đêm rạn vỡ...
Hồn ai rạn vỡ
Giấc mộng đời...
trăn trở...
rụng rơi
Khúc ca xưa
cung phím rã rời
Tay trống vắng...chơi vơi...
lạc lõng

Đêm hoang...lạnh...
Tim côi hoài vọng...!

26.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

XUÂN TRÔI

XUÂN TRÔI

Hoàng hôn...
lạc cánh hạc...sầu
Lẻ loi gọi bạn

giang đầu vấn vương
Mịt mù...
sương phủ...
màn sương
Mùa rơi lặng lẽ...
vô thường
Xuân trôi...!

23.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020

TỰ TÌNH

TỰ TÌNH

Vén đêm...
khỏa mảnh trăng non
Gió khuya hối hả...

Cuộn tròn
nụ yêu
Vuốt ve
khuôn ngọc đỉnh chiều
Chiêm bao sấp ngửa...
bạc phiêu giấc trần

Sương phơi...
trắng nuột đồi xuân
Ngọt hương cỏ biếc
gợi ngần mơ hoang
Giọt tình
đọng sót lổ loang...
Đêm tàn...
gió lặng...
Tay bàng hoàng...Rơi...!

20.01.2020
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020

NỤ XUÂN

NỤ XUÂN

Nhặt cánh Mai vàng đượm sắc XUÂN
XUÂN gieo ngập nhớ đã bao lần
Lần về kỷ niệm XUÂN thơm ngát 

Ngát lịm XUÂN xưa gót ngại ngần
Ngần vạn ân tình XUÂN đậm khắc
Khắc ngàn ái nghĩa ánh XUÂN lân
Lân la vạt áo XUÂN nồng thắm
Thắm ngọt XUÂN xanh quyện giấc trần!

19.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2020

DU XUÂN

DU XUÂN

Mai vàng rực rỡ đón chào xuân
Bướm trắng tung tăng quyện gót trần
Bối rối rơi cành lan tím thẫm

Vu vơ rũ nhánh liễu xanh ngần
Trang đài bẽn lẽn hồng đôi má
Mặc khách bồn chồn đỏ sắc lân
Lãng đãng trời mây vương ánh bạc
Thì thầm suối biếc mộng phù vân.

17.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020

TÔ...ĐỜI

TÔ...ĐỜI

Ta vẽ khung kỷ niệm
Mai vàng khoe sắc Xuân
Đôi chim non ríu rít

Mộng...kết thành tình nhân

Ta pha màu nắng Hạ
Bình minh rực ánh hồng
Ngọt môi hôn hàm tiếu
Ru giấc đời...mênh mông

Ta nhuộm hồn Thu úa
Hoàng hôn tím rơi...sầu
Nụ yêu xưa vụn vỡ
Ta...lạc miền...không nhau

Ta tô Đông cằn cỗi
Tuyết trắng phủ mộ tình
Tô đời...đầy loang lổ
Vết dao hằn nguyên trinh...

16.01.2020
TT-Thanh Trước


Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020

THẸN

THẸN

Ao Xuân
Bóng Nguyệt
Đêm về...

Lụa là phơi sắc...
cơn mê ngọc ngà
Đài sen
mịn mượt...
Dáng hoa
Thẹn thùng cánh gió...
lẻn qua...
khuôn tình...!

15.01.2020
TT-Thanh Trước

XUÂN

XUÂN

Gàu Xuân...
tắm ướt nụ tình
Hoa Xuân...

hé nhuỵ
khoe mình nắng mai
Hương Xuân...
ngây ngất nồng say
Mộng Xuân...
hờ hững
nhẹ lay giấc đời...

15.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2020

GIẤC SẦU

GIẤC SẦU

Từ trăng...
lạc bóng thềm xưa
Hoang vu lối mộng...

Đêm thừa thãi trôi
Hương yêu ngày cũ phai rồi
Đông tràn nỗi nhớ...
Sầu rơi...
Giấc sầu...!

14.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

HOANG LẠNH

HOANG LẠNH

Chiều nay...
chợt nghe lạnh từng cơn gió
Mùa trở mùa...Đông hiu hắt bơ vơ

Mưa lất phất...rơi rơi...
Từng hạt nhỏ
Thoáng u hoài...
vương mi mắt nàng Thơ

Chiều nay...
Nắng ngủ quên miền đất lạ
Mây ngại ngùng trôi dạt cuối trời xa
Tim cô quạnh...
rét run...
Hồn băng giá
Tay quạng quờ...trống vắng...
Một mình ta...!

13.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2020

CHẠM...

CHẠM...

Chạm đời nhau...
Chạm nỗi đau
Vết thương âm ỉ

nhuốm màu thời gian
Môi hôn....
sót chút nồng nàn
Ru hồn hoang phế...
điêu tàn...
vụn rơi

Chạm...
bờ vực ái
chơi vơi
Nghe trong tiền kiếp
vọng lời kinh yêu
Âm ba
sầu vấn vương chiều
Về khua nỗi nhớ...
cô liêu...trở mình

Chạm đêm...
say khướt...lặng thinh...

09.01.2020
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2020

CHÔM...

CHÔM...

Chôm...màu mắt biếc buổi chiều đông
Chôm...tóc mây pha lẫn ráng hồng
Chôm...ngẩn ngơ Anh hoài lặng ngóng

Chôm...hờ hững Nhỏ mãi thầm trông
Chôm...vầng nguyệt khuyết ru hồn mộng
Chôm...ánh sao băng nhuộm giấc nồng
Chôm...xuyến xao tình say...rực bỏng
Chôm...trời ái...lạc thoáng mênh mông...

05.01.2020
TT-Thanh Trước


Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2020

ĐAU...

ĐAU...

Như thú hoang ngồi liếm vết thương
Những lằn roi đã thành sẹo
nhưng hẳn còn rỉ máu...

Ta...muốn vì người...xoa dịu nỗi đau
Có được chăng...
khi đôi tay mang đầy vết xước...?!
Những cọng gai còn chưa được nhổ đi
Chạm vào nhau...ngập ngừng...lo sợ...
Tay nhức nhối...Tim người đau buốt...!!!

03.01.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020

LẶNG

LẶNG

Lặng...phố khuya tĩnh lặng
Ta...lê gót...chậm về
Không gian như trầm lắng 

Hồn...vật vờ...cơn mê

Men cay giọt đắng tràn trề
Chén đời...nốc cạn...câu thề lặng trôi!

Lời yêu thương...biếng gọi
Lặng...môi khép bờ môi
Người...vụt xa tầm với
Ta...lặng sầu...chơi vơi

Còn đây nỗi nhớ rã rời
Đêm tàn...mộng vỡ...lặng rơi giấc trần!

01.01.2020
TT-Thanh Trước