Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

THÁNG MƯỜI HAI

THÁNG MƯỜI HAI

Tháng mười hai...
Gió đông lành lạnh
Buốt vai gầy...buốt mảnh hồn côi 

Tuyết bay bay trắng cả bầu trời
Chiều viễn xứ...sầu lơi nhịp thở

Tháng mười hai...
Đêm gầy nhung nhớ
Đếm thời gian qua ngõ vội vàng
Mộng xuân thì...yêu ái dỡ dang
Hương kỷ niệm loang miền ký ức

Tháng mười hai...
Trăng khuya thổn thức
Vần thơ nhoà...vết mực lấm lem
Chén men cay...rượu đắng...môi mềm
Say...khói thuốc...mắt thêm lệ đẫm

Tháng mười hai...khát vòng tay ấm...

31.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2019

TÌM NHAU

TÌM NHAU

Tìm nhau...
giữa chốn bụi trần
Đã mòn con mắt...

Đã thân rã rời...
Tóc xanh nhuộm trắng tuổi đời
Lệ xuân thì đổ lặng rơi bóng chiều

Tìm nhau...
ngày tháng rong rêu
Gầy...đêm mong nhớ
cô liêu...giấc sầu
Trăng tàn soi cuộc bể dâu
Câu kinh cứu rỗi chìm sâu kiếp người

Thiên thu một cõi xa vời...
Tìm nhau!

30.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2019

NHỎ NHỚ...ANH

NHỎ NHỚ...ANH

Nhỏ nhớ anh rồi...
Người đàn ông...
Đôi mắt buồn sâu thẳm

Giọng nói trầm...ấm áp...xa xăm
Nhớ tiếng cưng...
gọi Nhỏ...rất gần
Dáng lãng tử...cô đơn...gầy guộc

Nhỏ nhớ anh...
Như nhớ câu thơ cũ
Dòng nhạc sầu...ray rức
vọng đêm thâu
Thèm đôi vai...
Nhỏ tựa đầu
Quên mỏi mệt giữa dòng đời xiết chảy

Nhỏ nhớ anh rồi...
Anh không biết...!!!

28.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2019

ĐÔNG

ĐÔNG

Đông...ngập ngừng...bấc thổi
Lạnh tràn nỗi cô đơn
Nắng...hiu hắt...dỗi hờn

Lẫn trốn cơn mưa nhỏ

Giọt sầu rơi...vô cớ
Nhoè phiến cỏ rêu xanh
Yêu thương tựa chỉ mành
Đời...mong manh sương khói

Gót trần chân mệt mỏi
Buồn...len lỏi...âm đưa
Câu thơ xót xa vừa
Lời ca xưa hoài đọng

Đông...rét ru...hồn mộng...

26.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2019

NGHE...ĐÔNG

NGHE...ĐÔNG

Nghe trống vắng
dậy tràn đêm đơn lạnh
Gió sang mùa 

heo hút mảnh hồn côi
Xót xa ru...
cay đắng một phận đời
Đông hờn tủi...
Tuyết rơi miền ký ức...

Nghe hơi thở thời gian...
vương lồng ngực
Tim dại khờ...thổn thức
nuối ngày qua
Sót trên môi...
Hương yêu ái nhạt nhoà
Men vị đắng...
đậm pha màu kỷ niệm

Nghe hoang phế...
nghe lạc loài cung phím
Bản tình ca chết lịm
giữa hư không
Rách tả tơi
câu thề hứa mặn nồng
Ôm dĩ vãng...
nghe Đông gầy nỗi nhớ...!

23.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 21 tháng 12, 2019

NỖI BUỒN ...

Chủ nhật thứ tư mùa vọng! TT xin gởi đến mọi người một câu chuyện nho nhỏ và chúc tất cả mọi sự an lành trong niềm tin, hy vọng, đón mừng Chúa Giáng Sinh!

———————-

NỖI BUỒN ...


Một ngày kia có một người đàn bà nhỏ nhắn đi trên con đường làng đầy bụi! Bà ta hình như đã rất già nhưng bước đi thanh thoát và có một nụ cười tươi trẻ như một cô gái.

Đang rảo bước, bà chợt đừng lại trước một hình thù bé nhỏ đang co ro bên vệ đường và nhìn xuống. Nó ngồi trên mặt đường bụi...gần như vô hình...trông giống như một chiếc chăn xám mang dáng người!

Bà lão cúi gần xuống Nó và hỏi: “Ngươi là ai?”

Đôi mắt vô thần mệt mỏi nhìn lên. “Tôi? Tôi là nỗi Buồn”, Nó cất giọng thì thào...ngập ngừng...gần như không nghe được.

“À...nỗi Buồn!” bà lão kêu lên mừng rỡ như vừa gặp lại một người thân thiết.

“Bà biết tôi?” nỗi Buồn nghi ngờ hỏi.

“Tất nhiên là ta biết ngươi! Thỉnh thoảng ngươi cùng đi với ta một đoạn đường.”

“Nhưng mà...” nỗi Buồn ngạc nhiên, “sao bà không né tránh tôi? Bà không sợ tôi à?”

“Tại sao ta phải né tránh ngươi, con yêu? Ngươi thừa biết không một ai có thể chạy thoát tầm tay ngươi. Nhưng ta muốn biết lý do gì mà ngươi trông có vẻ chán nản thế?”

“Tôi..., tôi đang buồn”, Nó trả lời.

Bà lão ngồi xuống cạnh Nó. “Thì ra ngươi buồn”, bà gật gù ra vẻ thông cảm. “Hãy kể cho ta nghe, chuyện gì đè nặng ngươi.”

Nỗi Buồn thở dài.
“Bà biết không” Nó ngập ngừng bắt đầu và kinh ngạc vì có người muốn nghe Nó tâm sự, “thật ra không ai thích tôi hết! Tôi có phận sự đến với loài người và ở lại bên họ một thời gian! Nhưng mỗi khi tôi tìm đến, họ hoảng sợ và tránh né tôi như một căn bệnh truyền nhiễm.”

Nỗi Buồn nấc nghẹn.
“Họ tìm ra nhiều câu nói để xua đuổi tôi. Họ nói: Papperlapapp, cuộc sống thật thú vị...và nụ cười giả tạo của họ đem đến cho họ cơn đau dạ dày và nghẹn thở. Họ nói: Xin tạ ơn những điều đã làm ta cứng cỏi...và tim họ nhói đau. Họ nói: ta chỉ phải gồng mình cố chịu...và họ cảm thấy bờ vai bị xé toạt, lưng còng xuống. Họ nói: chỉ có những kẻ yếu đuối mới khóc...và những dòng lệ chảy ngược như thác vỡ làm nổ tung người họ. Tệ hại hơn nữa họ tự làm tê liệt cảm xúc bằng rượu mạnh hay ma tuý để không cảm nhận được tôi...một nỗi Buồn!”

“Ô đúng vậy”, bà lão xác nhận, “những người này ta vẫn thường gặp...”

Nỗi Buồn co rút người lại.
“Và tôi chỉ muốn giúp loài người! Khi tôi cận kề họ, họ mới nhận ra chính mình! Tôi giúp họ xây chiếc kén để dưỡng vết thương! Ai buồn khổ tâm tình rất mong manh. Những vết thương chưa lành rất dể vỡ lại và sẽ đau đớn...rất đau đớn! Chỉ có chấp nhận nỗi Buồn và khóc cho hết những giọt nước mắt dấu kín thì mới có thể chữa lành vết thương của mình! Nhưng loài người không muốn tôi giúp họ mà họ đem tiếng cười rạn vỡ tô điểm lên những vết sẹo chằn chịt! Hoặc giả họ khoát lên người những chiếc áo giáp được làm bằng cay đắng.”

Nỗi Buồn im lặng! Nó bắt đầu khóc thật nhỏ...to dần và cuối cùng thì như tuyệt vọng! Bà lão ôm lấy Nó, an ủi và dỗ dành Nó một cách dịu dàng.

“Cứ khóc đi nỗi Buồn”, bà âu yếm thì thầm, “hãy nghỉ ngơi và dưỡng sức! Bắt đầu từ hôm nay ngươi sẽ không còn phải đi một mình! Ta sẽ cùng đi với ngươi, để sự chán chường không lấn át ngươi hơn nữa.”

Nỗi Buồn nín khóc. Nó ngẩng dậy nhìn người bạn đồng hành mới một cách kinh ngạc: “Nhưng...nhưng...bà là ai?”

“Ta?” bà lão mĩm cười nói. “Ta là niềm HY VỌNG.”

21.12.2019
TT-Thanh Trước

Phỏng dịch từ Đức ngữ

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2019

ĐONG ĐẦY

ĐONG ĐẦY

Đêm tàn...rượu nhạt...cõi lòng say
Cạn chén...ngâm nga...mặc tháng ngày
Ngớ ngẩn vài câu...che mắt ướt

Vu vơ mấy chữ...dấu tim trầy
Đường trần vạn kiếp bao sầu tủi
Cõi tục muôn đời lắm đắng cay
Ngửa mặt nhìn quanh...cười nấc nghẹn
Quay lưng cúi xuống...lệ đong đầy...!

20.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 19 tháng 12, 2019

HÌNH NHƯ...

HÌNH NHƯ...

Hình như...
Nắng vội tàn mau
Còn chăng vài sợi úa nhàu...muộn rơi

Đông tràn...buốt giá tim côi
Gió khuya ray rức hát lời vô ngôn

Hình như...
Tình đã vùi chôn
Rũ bên xác lá...ngõ hồn hoang liêu
Phố xưa quạnh vắng tiêu điều
Gót trần mỏi mệt...rong rêu phận người

Hình như...
Môi lạc môi cười
Mộng thường rã cánh...giấc đời lổ loang...

19.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 18 tháng 12, 2019

MUỘN...

MUỘN...

Chiều đong
sợi nắng hững hờ
Cô đơn giọt nhớ...

bơ vơ ngấn sầu
Gió mùa ru khúc...
tình đau
Lạnh lùa hơi thở...
úa màu môi xưa

Chiều rơi
nhịp gót chân đưa
Phố hoang vu phố...
Người lưa thưa người
Tóc mây sợi rối...
chơi vơi
Vàng bay khói thuốc...
dấu đời quạnh hiu

Chiều đi...muộn giấc cô liêu...!

18.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

...CHƯA...?

...CHƯA...?

Xa chưa...?
Tay tìm tay...hụt hẫng...
Trống vắng cô liêu...tạc bóng gầy


Mất chưa...?
Tim đơn côi oằn oại...
Loang lổ in hằn những vết gai...!

14.12.2019
TT-Thanh Trước

BẢY KỲ QUAN THẾ GIỚI

BẢY KỲ QUAN THẾ GIỚI

Trong một đề bài tập kiến thức tổng quát các học sinh phải kể ra bảy kỳ quan thế giới.
Sau đây là danh sách:

1. Kim tự tháp Giza
2. Taj Mahal
3. Hẻm núi lớn (Grand Canyon)
4. Kênh Panama
5. Tòa nhà Empire State
6. Nhà thờ St. Peter ở Vatican
7. Vạn Lý Trường Thành

Riêng một nữ học sinh đến cuối giờ vẫn còn ngồi viết! Lấy làm lạ cô giáo hỏi lý do. Cô bé trả lời: “Thưa cô, em vẫn còn do dự không biết chọn viết gì...vì có rất nhiều kỳ quan trên thế giới này.”
Cô giáo nói:”Em hãy đọc cho cả lớp biết em đã viết ra được gì. Cô và các bạn sẽ giúp em.”
Chần chừ một phút, cô bé đọc: “Với em đây là bảy kỳ quan thế giới:

1. Mắt Thấy
2. Tai Nghe
3. Chạm
4. Ngửi
5. Cảm Xúc
6. Nụ Cười
7. ...và Tình Yêu

Cả lớp im lặng.

Tất cả những điều mà chúng ta nhìn thấy, tiếp xúc hằng ngày nhưng lại không quan tâm đều rất kỳ diệu! Điều quý giá nhất trong đời chính là những điều không thể mua cũng như không thể chế tạo được.
Hãy trân trọng, tận hưởng, sống với và trao nhau những điều kỳ diệu này.

14.12.2019
TT-Thanh Trước

Phỏng dịch từ Đức ngữ

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2019

GIÁ ĐÔNG...

GIÁ ĐÔNG...

Hỏi giấc thu tàn...có lạnh không?
Thềm xưa lá đổ xác phơi hồng
Chân chùn lãng tử vu vơ ngóng 

Gót nhẹ trang đài ngớ ngẩn trông
Nhấp chén Quỳnh Tương sầu lạc mộng
Nâng chung Phỉ Thuý não lưng tròng
Hoàng hôn tím phủ cô liêu đọng
Khắc khoải ai chờ...giữa giá đông...?!

13.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

LỆ...KHÔ...

LỆ...KHÔ...

Ru ta...
một sớm thu tàn
Lá phơi xác lá...

ngổn ngang lối đường
Thềm xưa
nhẹ gót sầu vương
Rêu phong ký ức...
mộng thường rụng rơi

Ru ta...
mệt mỏi dốc đời
Nắng phai sợi nắng...
suốt trời hư không
Nghe chừng...
Tình đã vào đông
Lạnh...ru tim vỡ...
rớt dòng lệ...khô...!

12.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2019

CÔ TỊCH

CÔ TỊCH

Đêm cõng nhớ...về ru giấc muộn
Ký ức nào chẳng muốn ngủ yên
Đông sang đượm nỗi ưu phiền 

Vàng phai kỷ niệm trên miền xót xa

Đêm cô tịch...trăng tà soi bóng
Tuyết lạnh tràn cơn mộng lất lây
Chênh vênh một mảnh hồn gầy
Nụ yêu vụn vỡ...tim trầy trụa đau...

Đêm cúi mặt...gục đầu sám hối
Câu kinh buồn mệt mỏi...vọng ngân
Chân hoang lê bước đường trần
Mùa rơi lặng lẽ...khép dần mơ xưa

Đêm hờ hững...tình vừa lịm chết...!

09.12.2019
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2019

ĐÊM LẠC...

ĐÊM LẠC...

Đêm lạc lõng...
Cô đơn...hồn lạc lõng
Mùa theo mùa...

Mang tiếng vọng thời gian
Nụ yêu xưa cùng năm tháng úa tàn
Còn vệt nhớ miên man cung trầm tưởng

Đời lỗi nhịp...
Bước đi không định hướng
Tiết đông về...
Ngất ngưởng giữa cơn say
Cơn lạnh tràn...thèm hơi ấm vòng tay
Vương hơi thở tựa sương bay nhè nhẹ

Vui chớp mắt...
Buồn thênh thang...
Mặc kệ
Cõi ta bà nhân thế...vốn tạm vay
Cười lên đi...quên chua xót đọa đày
Chung rượu cạn...
Men cay...hòa huyết mạch..

Đêm lạc lõng...
Giọt mưa nào...tí tách...!

08.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

TRÁI TIM HOÀN HẢO

“Cho thì sẽ được nhận”. Bài học từ lúc bé thơ mà TT lúc nào cũng luôn ghi nhớ. Mùa Giáng Sinh, mùa yêu thương lại về. TT xin gởi đến mọi người câu chuyện về một trái tim hoàn hảo và chúc tất cả một mùa Giáng Sinh tràn đầy yêu thương và hạnh phúc!

TRÁI TIM HOÀN HẢO
________

Một ngày kia có một chàng trai trẻ đứng giữa phố và tuyên bố rằng mình có trái tim đẹp nhất nơi này! Rất nhiều người tụ tập lại chiêm ngưỡng trái tim chàng. Đẹp thật, không tì vết và không một chút sứt mẻ nào. Đúng vậy... mọi người đều công nhận đây là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Chàng trai sung sướng tự hào và càng phô trương trái tim hoàn hảo của mình hơn.
Bất ngờ một ông lão bước ra từ đám đông và nói: “Trái tim của cậu không đẹp bằng một góc trái tim của ta!”

Chàng trai và mọi người cùng tiến đến quan sát trái tim của ông. Nó đập rất mạnh nhưng lại chằng chịt những vết sẹo! Có chỗ lại mất đi một mảnh và được vá lại bằng mảnh khác. Chỗ lấp vá vì không vừa vặn ăn khớp nên lồi lõm góc cạnh! Lại còn có những lỗ hỏng vì không được lấp vá! Mọi người nhìn ông một cách ngạc nhiên và tự nhủ: sao trái tim này có thể đẹp hơn được...?!

Chàng trai nhìn xuống trái tim ông lão rồi cười nói: “Ông đang đùa à? Sao có thể so sánh được! Trái tim tôi vô cùng hoàn hảo trong khi tim của ông chỉ là một đống bầy nhầy... đầy vết thương và nước mắt!

“Đúng thế!” – Ông lão nói: “Trái tim của cậu nhìn thật hoàn hảo nhưng tôi không bao giờ muốn đổi với cậu. Mỗi vết sẹo tim tôi tượng trưng cho một người mà tôi đã từng yêu! Tôi xé một mảnh tim và trao cho họ. Thông thường họ cũng trao lại cho tôi một mảnh tim ở họ để lấp vào khoảng trống! Nhưng vì những mảnh này không hoàn toàn vừa với lỗ trống nên tạo nên những góc cạnh lồi lõm... Các khiếm khuyết mà tôi rất trân trọng vì chúng làm tôi nhớ đến yêu thương từng trao cho nhau. Đôi lúc tôi cho đi nhưng không hề nhận được mảnh nào trở lại... đó là những lỗ trống mà cậu đã thấy! Tình yêu cho đi cũng đồng nghĩa với bước chân vào cuộc phiêu lưu mạo hiểm! Dù những lỗ trống này chất chứa đầy niềm đau nhưng nó cũng nhắc tôi đến tình yêu mà tôi đã dành cho họ... tôi hy vọng có một ngày khoảng trống này sẽ được lấp đầy! Bây giờ cậu đã nhận thấy vẻ đẹp thật sự của con tim chưa?”

Chàng trai đứng lặng yên... đôi dòng nước mắt lăn dài trên má! Anh bước đến bên ông lão, xé một mảnh trái tim tươi trẻ không vết hằn... bằng đôi tay run run, anh kính cẩn trao nó cho ông! Ông lão nhận lấy và xé một mảnh tim đầy vết sẹo lấp vào khoảng trống trái tim anh! Chàng trai cúi nhìn trái tim mình... Nó không còn lành lặn nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết, vì anh cảm nhận được sự ấm áp tình yêu mà ông lão trao tặng đang thắm chảy trong tim ...!

07.12.2019
TT-Thanh Trước

Phỏng dịch từ Đức ngữ

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2019

CẠN CHÉN...

CẠN CHÉN...

Cạn chén...say vùi...cạn chén say...
Gót lưu đày mỏi... gót lưu đày
Phong trần gánh não...phong trần gánh 

Kiếp bạc vay sầu...kiếp bạc vay
Chôn ý mặn nồng...chôn ý mặn
Dấu lời cay đắng...dấu lời cay
Hồn vương mộng lỡ...hồn vương mộng
Cạn chén...say vùi...cạn chén say...

06.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2019

TA XƯA

TA XƯA

Ta về rớt lại ta xưa
Vàng theo chiếc lá cuối mùa thu rơi
Hoàng hôn lạc lõng chân trời 

Gió ru cánh gió...tiếng đời vọng đưa

Ta về tìm lại ta xưa
Nhặt khung kỷ niệm đong vừa hồn đơn
Nhặt bao yêu dấu dỗi hờn
Hong khô nỗi nhớ...dỗ cơn đau thừa

Ta về trả lại ta xưa
Rêu phong một thuở...sầu chưa ngậm sầu
Xuân xanh nhẹ gót qua cầu
Ái ân tựa chiếc bóng câu...lọc lừa

Ta về bỏ lại ta xưa
Thềm hoang tuyết phủ...đêm thưa mộng gầy
Bếp tình lửa tắt...tro bay
Men đời chuốc cạn...đắng cay...vô thường!

05.12.2019
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 3 tháng 12, 2019

NGỤC ĐÊM

NGỤC ĐÊM

NGỤC yêu đày đọa tim côi
ĐÊM tàn khắc khoải tình trôi hững hờ
MƯA sầu rơi não trời thơ

GỬI theo cánh gió... cơn mơ lạc loài

TIN yêu rã dấu...tàn phai
XUÂN xanh héo úa tháng ngày bạc phiêu
CÔ phòng quạnh vắng tiêu điều
ĐƠN chăn lẻ bóng hắt hiu đường trần

MẢNH hồn khát điệu tình ngân
GỐI tay dỗ giấc... canh lần lựa qua
MỘNG nào vỗ cánh bay xa
CÒN trơ nỗi nhớ nhạt nhoà đêm đơn

LỬNG câu ân ái dỗi hờn
LƠ đời bạt bẻo...vùi cơn sóng ngàn
NGỤC ĐÊM MƯA GỬI TIN XUÂN
CÔ ĐƠN MẢNH GỐI MỘNG CÒN LỬNG LƠ...

03.12.2019
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2019

NGƯỜI ĐÁNH CÁ VÀ NHÂN VIÊN NGÂN HÀNG ĐẦU TƯ


Giữa cuộc sống bộn bề, nhiều ganh đua tranh chấp, dù muốn dù không ai ai trong chúng ta cũng bị cuốn quấn vào vòng xoáy này...không ít thì nhiều!
Mùa vọng lại về! TT muốn dành ít thời gian trong mùa yêu thương này để lắng nghe, để cảm nhận cuộc sống, cảm nhận hạnh phúc một cách đơn giản bằng chính con tim mình thay vì bôn ba chạy theo ý nguyện của người khác, theo mức đòi hỏi của xã hội ...
chúng ta đang sống.

—————————————————————————-

NGƯỜI ĐÁNH CÁ VÀ NHÂN VIÊN NGÂN HÀNG ĐẦU TƯ


Một người đáng cá ngồi trên bãi biển nơi anh ta neo thuyền! Mới chỉ hơn giữa trưa! Hôm nay anh ta đã bắt được 3 con cá thu và chuẩn bị về nhà.
Một người trai trẻ đi ngang qua đấy - anh là nhân viên ngân hàng đầu tư - thấy và hỏi:

“ Sao ông không bắt thêm ít con cá nữa ? Trời hẳn còn sớm mà !”

Người đánh cá trả lời:

“ À...ông biết không, tôi còn định làm một vài việc tốt đẹp hơn trong ngày hôm nay. Tôi muốn ngồi ăn cơm cùng cả gia đình tôi, gặp lại vài người bạn cùng uống rượu và chơi nhạc với họ. Cuối cùng tôi chỉ muốn ngồi yên lặng, tận hưởng ngày qua và không làm gì nữa cả.”

Chàng trai nói:

“ Ông biết không, tôi có một vài ý tưởng rất hay cho ông. Nếu ông làm thêm mỗi ngày vài giờ, ông có thể bắt nhiều cá hơn, để dành tiền mua chiếc tàu lớn hơn và với nó ông lại bắt nhiều cá hơn nữa! Thay vì bán lẻ ông đem giao cho những cửa hàng lớn. Cứ tiếp tục như thế sẽ có ngày ông đủ tiền mua đứt một công ty...sau một thời gian công ty lớn mạnh với nhiều cổ phần đắt giá, ông có thể bán đi trở thành triệu phú và tận hưởng cuộc sống.”

Người đánh cá hỏi lại:

“ Cần bao nhiêu thời gian mới có thể thực hiện được điều này ?”

Chàng trai trả lời:

“ Nếu ông may mắn thì chỉ cần khoảng 15 đến 20 năm.”

Người đánh cá lại hỏi anh nhân viên ngân hàng:

“ Rồi tôi sẽ làm gì với số tiền đó sau khi đã bán công ty ?”

Chàng trai suy nghĩ một lúc rồi nói:

“ Ờ thì lúc đó ông có thể mỗi ngày tụ họp với gia đình, chiều tối ăn nhậu, ca hát với bạn bè...và nếu còn thời gian ông có thể ngồi yên không làm gì hết hay đi câu cá.”

Người đánh cá nhìn anh và nói:

“ Đúng vậy...đó chính là những việc tôi hiện ĐANG LÀM !”

**********************************************************

Một câu chuyện hay, nhắc nhở chúng ta rằng đôi khi ta có thể có một cuộc sống dù đơn giản nhưng hạnh phúc hơn nếu chúng ta không phí thời gian để đeo đuổi ảo vọng xa vời ! Trên quãng đường tìm đến chúng, ta lại vứt bỏ nhiều thứ quan trọng hơn trong đời: THỜI GIAN. Thời gian cho chính mình, cho gia đình, bạn bè...cho những cái đẹp trong cuộc sống! THỜI GIAN mà chúng ta thường nói KHÔNG CÓ để làm những việc đáng làm này.

01.12.2019
TT-Thanh Trước
Phỏng dịch từ Đức ngữ