Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2018

LẠC TÌNH

LẠC TÌNH

Ta say...vùi nhớ
Vụn vỡ cõi lòng
Đêm tàn quạnh vắng mênh mông

Ta say...tình lạc...vời trông. Tình sầu!

Mưa Ngâu...lả tả
Lệ đá ngậm ngùi
Đắng cay phủ lấp niềm vui
Mưa rơi...lệ đẫm...xót vùi. Lệ loang!

Cát vàng...biển sóng
Mãi vọng người xa
Ái ân nào đã nhạt nhoà
Cát bay...xoá dấu...tình ta. Cát mềm!

Sao đêm...le lói
Trăng dõi hồn đơn
Sương khuya lạnh buốt môi hờn
Sao rơi...mắt uá...mây vờn. Sao sa!

31.08.2018 - TT

MEN TÌNH

MEN TÌNH

Nào dang tay chạm ngọc ngà
Nửa mơn trớn dậy nửa hòa ái ân
Quyện say giữa cuộc phong trần

Hương khơi bóng nguyệt về ngân đôi lòng

Bồng loan núi ngọc tràn đong
Ru ngây ngất lịm môi nồng khát khao.
Lạc rơi suối mộng vườn đào
Êm đưa cỏ biếc ươm màu nguyên trinh...

TH - TT, 31/08/2018


Thứ Tư, 29 tháng 8, 2018

MEN SẦU

THƠ KHÔNG XƯỚNG HOẠ THI NHÂN TỦI
PHÚ CHẲNG BÌNH NGÂM MẶC KHÁCH SẦU


MEN SẦU
...
THƠ thẩn chiều rơi bạc sắc màu
KHÔNG người đối ẩm úa hồn nhau
XƯỚNG câu ái nghĩa lòng ghi tạc
HỌA chữ ân tình dạ khắc sâu
THI tữu say men đời khổ hận
NHÂN trần lạc chén kiếp thương đau
TỦI duyên lỡ phận vùi chung đắng
PHÚ CHẲNG BÌNH NGÂM MẶC KHÁCH SẦU.


29.08.2018 - TT

BẠC ĐEN


BẠC ĐEN 

Ta tìm ta
giữa cõi trần
Xót xa vây phủ

nhục thân kiếp người
Nặng vay
câu hát tiếng cười
Tim sầu héo rủ
còn ngời giọng ca

Ta rơi
giữa chốn ta bà
Bụi trần vương vít
ánh tà dần len
Ta đau
sự thế bạc đen
Cuộc người bao thuở...
Sang hèn phụ nhau

Trách chi
đời lạc lối sầu
Nào vui chén tạc
vọng câu ân tình
Mai về
trong kiếp phù sinh
Xa đời dâu bể
bóng hình vụt tan...

29.08.2018 / TT - TH

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

TƯƠNG TƯ

Ảnh: Pham Hoai Nam
TƯƠNG TƯ

Một khối tương tư lệ ngấn tròng
Hai đầu nỗi nhớ xót hồn mong
Tình anh chín đợi không mờ bóng 

Ý thiếp mười thương chẳng nhạt lòng
Cách trở ngàn phương sầu mãi đọng
Xa lìa vạn lối não còn đong
Dù đời lạc nẻo ba thu ngóng
Nguyện giữ trăm năm vẹn ánh hồng.


28.08.2018 - TT

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

LẠC...

LẠC...

Ta lạc bước đường trần vạn nẻo
Mộng mơ nào níu kéo hồn hoang
Thầm mong cõi ấm thiên đàng

Có đâu cay đắng bẻ bàng xót vây


Bơ vơ chốn lưu đày thế tục
Nỗi đau trong tiềm thức rụng rơi
Tay ôm trống vắng xa vời
Dốc đời mệt mỏi dần trôi bóng chiều


Nghe tiếng vọng cô liêu tìm gọi
Đêm nguyệt tàn mắt dõi hoài trông
Ly cay trần thế nặng lòng
Vùi men ân ái hư không vỗ về


Ru hết kiếp u mê lặng lẽ
Rót ưu phiền giọt lệ canh dài
Hồn thơ ươm đọng buổi mai
Hòa cung phím lỡ...trả vay cuộc người!


27.08.2018 - TT

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

KIẾP HỒNG

Ảnh Pham Hoai Nam
KIẾP HỒNG

Lạc bước đào nguyên gió quyện lòng
Sương mờ nước bạc sắc hoài đong
Non bồng núi thẳm hồn ươm đọng
Cỏ biếc mây ngàn dạ ngẩn mong
Bướm lượn say hoa ngàn cánh mỏng
Ong chao luyến nụ vạn hương nồng
Thi nhân gót mỏi tình dâng sóng
Mộng cảnh tơ loan trải kiếp hồng.


24.08.2018 - TT

Thứ Tư, 22 tháng 8, 2018

TÀN THU

TÀN THU

Thu về
thoảng gió heo may
Chơi vơi từng chiếc 

lá bay cuối mùa
Mưa Ngâu
thấm mộng tình đưa
Ngập đầy nhung nhớ
chất vừa hồn côi

Vàng rơi
ký ức xa vời
Treo vầng nguyệt lạnh
tả tơi gối nồng
Men cay
ủ cháy phòng không
Tóc mây rối sợi
tim lòng hư hao

Cây khô
cành lá xanh xao
Cuối trời mây xám
phủ bao muộn phiền
Đông chừng
lấp ló ngoài hiên
Ru tình thu chết
trên miền xót xa...

22.08.2018 - TT


MỘNG

MỘNG

Mộng tình thắm đượm những đêm rơi
Mộng buổi hoà câu ái trọn lời
Mộng cõi thiên thai tròn ước nguyện 

Mộng nơi nguyệt cảnh vẹn mơ đời
Mãi gìn hứa thệ không thay đổi
Mãi giữ tin yêu chẳng biến dời
Mãi kết tơ loan vùi khổ nảo
Mãi vui ướm nụ mối duyên trời


22.08.2018 - TT

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018

NHẶT

NHẶT

Nhặt dấu yêu xưa đượm tuổi hồng
Nhặt đường lối cũ thoáng xa trông
Nhặt sương đất mẹ mờ ký ức

Nhặt nắng quê cha rạng nỗi lòng
Nhặt ánh bình minh soi bến đỗ
Nhặt vầng nguyệt chiếu dõi bên sông
Nhặt câu nghĩa tạc bền tâm sáng
Nhặt chữ thâm tình quyện trí thông.


21.08.2018 - TT

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018

NHỚ

NHỚ

Nhớ mãi ngày xưa nhớ buổi hồng
Nhớ lời ngọt đượm nhớ tình đong
Nhớ bao nghĩa đẫm nhớ duyên mỏng

Nhớ trọn yêu say nhớ phận nồng
Nhớ kẻ tâm hoà nhớ mỏi vọng
Nhớ người não quyện nhớ hoài trông
Nhớ câu thệ cũ nhớ đôi bóng
Nhớ cạn đêm thâu nhớ lệ ròng!

20.08.2018 - TT


Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2018

LẦN ĐẦU VÀO BẾP

Hổm rày ông bạn Sĩ Đạo của tui kể chuyện “yêu lần đầu”, “bài thơ thứ nhất “, “lá thư tình đầu tiên”...nghe hấp dẫn làm sao! Tui liền nghĩ tới mấy cái “đầu tiên” của tui nè...buổi học đầu tiên, lần đầu...nấu cơm!!!

LẦN ĐẦU VÀO BẾP

Lúc còn bé ở quê nhà, tôi thuộc hạng con cưng! Phần thì ốm yếu bệnh hoạn, phần là đứa con gái duy nhất nên không ai cho làm chi hết, chỉ biết ăn học và đọc sách thôi! Mãi đến sau năm 75 thì cái tiêu chuẩn con cưng mới được hạn chế bớt....
Gia đình tôi lúc đó phải nói là làm đủ thứ, từ dệt chiếu, làm bột, bán quán và cả làm ruộng! Ruộng ngay sau nhà! Ba tôi cái chi học cũng lẹ, làm cũng được! Làm ruộng lúa rất trúng mùa!
Hôm đó cả nhà ra ruộng gặt lúa có mỗi mình tôi là không được ra thôi, sợ giăng nắng rồi bệnh thì mệt thêm! Tôi lãnh phần lo cơm nước cho mọi người...Trời đất, từ đó giờ có biết nấu cơm nấu nước gì đâu! Nhưng cái chi cũng có “lần đầu” mà...Nói nghe ngon lắm chớ cũng run á. Cơm, canh rau ngót, cá chiên xù...Dễ ợt há! Cô Út tôi biết con nhỏ chưa vào bếp lần nào nên dặn kỷ...chiên cá bỏ mở kha khá nha! Ừ...biết mà!
Ba bó rau ngót hành tội tôi...Ngồi lặt cả tiếng mới xong một bó hè...Hổng biết ai bày đặt ăn cái giống gì mà kỳ cục vậy nữa...thì giờ đâu mà lặt cả buổi! Vừa làm vừa rủa thầm...mấy bó rau!!!
May mắn sao cô Út tôi không an tâm nên trở về thăm chừng! Thấy tôi vẫn còn “chiến đấu” với mấy bó rau, cô ấy kêu trời...rau ngót người ta cầm nguyên bó tuốt chớ có ai lặt từng lá bao giờ!!! Hổng nói ai sao biết được nè...
Xong mấy bó rau...mất cả buổi! Còn nấu cơm, canh, chiên cá nữa! Nhúm một lúc ba lò cho lẹ! Cũng may tôi mạng hỏa...lò gì nhúm cũng cháy. Bắt lên cả ba...cơm canh sôi cùng lúc, cá cũng vàng cùng lúc...con nhỏ quay muốn khùng luôn, đổ mồ hôi hột! Nhưng rồi cũng xong...Cá chiên...xù hết cở vì tôi cho cả chảo mở nên cá...lội trong chảo luôn!!!
Cả nhà tôi có được buổi cơm đàng hoàng, ai ăn cũng khen! Riêng tôi ăn không vô, mệt thiếu điều lên cơn suyển...” Lần đầu” đúng là...mệt...kkk


19.08.2018 - TT

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2018

ĐÊM TRÔI...

ĐÊM TRÔI...

Đêm rời rã...
lạc trôi miền ân ái
Thoảng hương nồng

ươm trải
xoá niềm đau
Nhịp tim yêu dồn dập
lượn sóng gào
Môi run rẩy...
khát khao bờ mật ngọt


Đêm rời rã...
mảnh tình chừng vỡ sót
Nửa chơi vơi
chót vót ánh nguyệt tàn
Nửa hững hờ
tay với xót xa tan
Say cơn mộng...
quắt quay
ngàn trùng nhớ...


16.08.2018 - TT

Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018

NÀNG MANG HƯƠNG SANG CHÀNG

NÀNG MANG HƯƠNG SANG CHÀNG

Nguyệt tỏ lung linh rọi dáng NÀNG
Bên thềm gió lộng chút riêng MANG
Sầu ôm gối lẻ mờ nhan sắc

Tủi trọn cô phòng nhạt phấn HƯƠNG
Vọng mãi yêu xưa hờn kiếp lạc
Mong hoài ái cũ trách mùa SANG
Tàn canh trống điểm còn thao thức
Tựa cửa chờ trông một bóng CHÀNG


15.08.2018 - TT

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018

UỐNG ĐI EM

UỐNG ĐI EM

Uống đi em...cạn chung này
Quên đời gian dối đắng cay bẽ bàng
Gom bao chua xót trái ngang 

Vùi trong men rượu bàng hoàng cơn mê

Uống đi em...lạc lối về
Trần gian muôn nỗi ê chề nặng vương
Bơ vơ giữa chốn vô thường
Say mơ giấc ngủ nhạt hương kiếp đời

Uống đi em...chén tình vơi
Tay ôm trống vắng nhặt lời yêu xưa
Lã lơi câu hát cho vừa
Môi cay đẫm lệ...đêm thưa mộng tình

Uống đi em...sớm bình minh
Rớt rơi sợi nắng lung linh giọt sầu
Ái ân vụn vỡ lòng đau
Gương soi bóng lẻ bạc màu xuân xanh!

12.08.2018 - TT

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2018

VỀ THÔI

VỀ THÔI

Về đâu
ngõ mộng hoen mờ
Biển đời hoang hoải

ngẩn ngơ cuộc trần
Phong sương
vây rã xác thân
Dốc tình xa thẳm

vương ngần mắt nhau
Ta vượt qua sóng dãi dầu
Lặng vui bước giữa mùa ngâu gót trầm


Về chưa
tìm bóng xa xăm
Thu hun hun trải

đêm nằm xót đau
Hương phai rớt vội ly sầu
Còn đây giọt nhớ hoen màu cô liêu
Men cay
lạc giấc nồng phiêu
Cuộc người loang lổ
Cuối chiều rát đau
Ta bà mấy thuở... Về đâu
Nhân sinh lạc giữa kiếp sầu... tàn tro.


Về ôm
sỏi đá dại khờ
Gót chân phiêu bạt
bơ vơ lạc loài
Nợ trần
nặng trĩu đôi vai
Tóc pha sương trắng
miệt mài tháng năm
Dốc đời mòn mõi xa xăm
Từng đêm nhịp bước âm thầm phố thưa


Về gom
nhặt chút hương thừa
Đôi tay trống vắng
cho vừa xót xa
Phôi phai
kỷ niệm ngọc ngà
Còn trơ nỗi nhớ
nhạt nhoà âm vang
Rượu cay men đắng hồn hoang
Say câu tình cạn lỡ làng...dạt trôi


Kiếp người...được mất...Về thôi!

11.08.2018 - TT - VT (Titi Dang-Vô Thường)

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018

TiTi Dang -ThanhTrước- nỗi lòng trong một hồn quê.

Một chút Cảm nhận về một hồn thơ….
TiTi Dang -ThanhTrước- nỗi lòng trong một hồn quê.
Chúng tôi đến với Thi đàn Unescom Saigon trong một cái nắng ấm của những ngày đầu thu, có thể nói khi nhận trên tay mình tặng phẩm TỰ TÌNH mà trong số 43 tác giả thi ca đã gửi gắm lên đó những tâm tư của chính mình…

Với chị thi nữ Titi Dang… có lẽ chúng tôi chưa quen biết, nhưng khi qua TỰ TÌNH này – có lẽ Thi đàn Unescom SG này muốn giới thiệu và tỏa sáng cho các thi nhân, thi sĩ trên văn đàn này đến với mọi con người yêu thích văn thơ thi phú như chúng tôi… và cũng nên nhắc lại Unescom SG đã thắp lên ngọn lửa hơi ấm tinh người trong muôn phương để kết tụ thành một đóa hồng rực cháy trong lòng người hâm mộ….

Thi nữ Titi Dang (Nguyễn Lê Thanh Trước) - Tp Monchengladbach German.

Khi nói đến thi đàn Unescom SG… chúng tôi cũng đã nhậ thấy 43 tâm hồn yêu thích thơ văn và cũng đã thật sự trải dài của lòng mình lên với những vần thơ tuyệt diệu ấy, cùng với những người cho dẫu là chưa được đứng vào trong tác phẩm TỰ TÌNH của hôm nay, có lẽ cũng đã có một cảm nhận nao nức cõi lòng nhân dịp Unescom SG Ra Mắt 3 Thi tuyển ngày hôm ấy… Nhìn lướt qua Thi tuyển TỰ TÌNH hôm nay – cũng như với 2 tác phẩm của hai thi nhân Nguyễn Thành và chị Trần Hà Yên… đây là một ngọn lửa mà Unescom đang thắp sáng làm hơi ấm tình người được quy tụ từ muôn phương như thế… Chúng tôi chợt nhiên chú ý về cho thi nữ Titi Dang…. Cho dẫu chị đóng góp cho TỰ TÌNH chỉ với 10 thi phẩm – từ trang 52 đến trang 61 với những bài: Men chiều, Nhặt, Rơi, Chìm, Trả, Giữ, Úp mặt, Biển nhớ, Gương nga, Gió… nếu đọc qua một số thi phẩm của chị Titi Dang trong TỰ TÌNH này – có thể chúng tôi cũng đã cảm thấy được một nỗi lòng của chị - một người xa quê chắc lâu lắm rồi… nhưng cái “hồn quê” của chị cứ giữ mai đau đáu một lần hướng về quê Mẹ của những ngày xưa còn thuở tình thơ…

Cuộc đời cho dù ai ai cũng trải qua những thăng trầm và nhiều biến cố để rồi tự mình phải rời xa cái chốn quê nhà và chấp nhận hai tiếng ly hương… Không biết nơi xứ người đất khách xa xôi ấy, cứ mỗi chiều về - có lẽ trong tiếng gió thu về hay những hạt mưa – chị có nhớ về cho những con đường làng, lũy tre, khóm trúc, hay con diều đang no gió ??? Nếu một cánh đồng xa của chị Titi Dang như vẫn còn đaâu đó trong tiềm thức ? !  thì cái hình ảnh em bé, cụ già, ngõ hẹp thôn trang làn khói xám… hắt hiu ngọn gió đưa cành liễu… Êm ả tình quê ngời bếp ấm… để mà chị vẫn còn U hoài vọng tưởng về cho chốn quê nhà dấu ái????
Một lần ra đi – là một lần chưa thể trở lại trong chị để chị về lại chốn xưa ấy ! – nhưng trong cái chốn xa xôi nghìn trùng ấy, lòng chị còn đọng lại và cứ mãi chất chứa cho mình những dấu xưa… Có lẽ nơi đất khách ấy, có khi nào chị cũng nhỏ thầm một giọt sầu sao cứ mãi còn tơ vương ? Quê nhà – một chút gì đó còn đọng lại trong ai, thiêng liêng lắm, yêu dấu lắm, tha thiết lắm, một viễn ảnh hồn quê với làn khói ngà của những buổi chiều… mà có lẽ ngày xưa có khi chính chị Titi Dang cũng đã làm cho những làn khói ấy cứ mãi bay tỏa trong làn sương của chiều hôm ????  mà trong Men Chiều, một thi phẩm để chị Titi muốn bày tỏ…

Mưa chiều lả chã cánh đồng xa
Em bé đùa chơi với cụ già
Ngõ hẹp thôn trang làn khói xám
Cổng to xóm huyện áng mây ngà
Hắt hiu ngọn gió đưa cành liễu
Im ắng mùi hương đọng nhánh trà
Êm ả tình quê ngời bếp ấm
U hoài vọng tưởng nước non ta

(Men chiều – TT)

Nếu một lúc nào đó, quê hương và cái tinh người đã hiện lên trong con người của chị Titi Dang để thổ lộ qua những vần thơ của chính mình lên trang giấy… thì một lúc ấy, con người chị như đang say đắm với một con đường về… cũng như ngày xưa khi chúng tôi gặp gỡ với thi sĩ Hạ Nguyên cũng đã nói – Chiếc vé bao nhiêu ta mua lấy – gửi lại đường xưa chốn quê nhà …. Nhưng đó là nỗi lòng viễn xứ của thi sĩ Hạ Nguyên, còn hôm nay khi với chị Titi Dang sẽ còn “Ta đi nhặt lại tình ta – Nhặt luôn ký ức miền xa chợt về…” có lẽ để chị còn cứ mãi nhớ về cho một nỗi lòng của những ngày xưa….  Chị Titi sẽ phải nhặt lại cho mình từng “kỷ niệm đam mê – cay đắng ê chề xót xa – câu ân ái nhạt nhòa – và Nhặt màu mực tím viết dòng thơ yêu…” chị đã Nhặt hết cho mình trong những kỷ niệm của ngày xưa như thế khi vần thơ của chị đang cố gắng trải dài trên từng trang giấy… Có thể chị cũng đã Nhặt lại trong một hồn quê để gom hết bao nhiêu kỷ niệm của miền ký ức đã xa rồi….

Còn nhớ ngày xưa, khi chúng tôi viết loạt bài: Gánh hàng rong (NNH) để chúng tôi có đoạn:
. . . . . . . . . . . . . .  . .
Gánh hàng rong của tôi hôm nay ngồi tính lại sổ nợ đời chỉ vỏn vẹn có thế mà thôi, ngồi đây mà nhớ về cho những ngày qua nhưng chưa nghe tiếng pháo sang Xuân, có lẽ là còn sớm, thời gian còn lắng đọng lại như muốn ngừng trôi - để cho tôi còn nhìn lại với những người thầy, cô giáo của trường cũ ngày xưa, để tôi còn nhìn lại với những bạn bè cho dẫu chưa một ngày nào quen thân, sổ đời của gánh hàng rong của tôi còn ngồi bên vệ đường trần thế hôm nay, chỉ có được mấy vần thơ còn ngọng nghịu, chỉ có những đỏan khúc chất chứa những tình muộn còn sầu đau, dưới cơn mưa, nắng cháy, tôi vẫn còn nhìn cho những lữ khách đi qua mà chưa một lần nhìn lại cho kẻ bộ hành này, chỉ có thế, chỉ vỏn vẹn vài ba thứ trong một gánh hàng, chỉ có những ưu tư nhưng trầm lắng, phiền muộn và xót xa, mây bay và gió thoảng, nhưng đặc biệt không hề có ánh trăng thơ như của thầy Trí… Gánh hàng rong của tôi khác hẵn với gánh hàng rong của người mẹ già tháng ngày tần tảo nuôi con khôn lớn, gánh hàng rong của tôi không thể chất chứa như những con thuyền giấy, mà gánh hàng của tôi, đến giờ này như trút được nỗi nhọc nhằn của một đời đã rong ruỗi đi tìm, gánh vẫn nhẹ, tôi còn ngồi lại cho hôm nay – rồi ngày mai kia, chính tôi cũng không biết tôi còn gánh hàng rong ruỗi sẽ đi mua những cái gì nữa….

Một người đi mua hàng rong
Nguyễn Ngọc Hải
(
http://runglathap.forum-viet.com/t17-topic )

Vậy thì trong cái Nhặt của chị Titi Dang, đã gom góp hết chưa cho mình biết bao nhiêu ký ức như thế ? nếu chị đã nói Ta đi nhặt lại tình ta – Nhặt luôn ký ức miền xa….. thì có lẽ chị cũng đã gom hết một chuỗi tình thơ của ngày xưa để mang theo qua xứ người để mà nhớ  ??? Một khi tâm tư của chị cũng đã gom hết những ký ức ấy – có lẽ hồn quê chân chất ấy của người con gái xuân thì của ngày xưa như vẫn còn đâu đó trong chị khi chị ngồi trên quê người đất khách để nhớ về cho những ký ức lưu luyến quê nhà – Khi nhìn qua thi phẩm Nhặt của tác giả Titi Dang trong TỰ TÌNH này – chúng tôi cũng đã nhận thấy chị gom hết những nỗi nhớ triền miên trong chị rồi….
. . . . . . . . . . . .
Ta đi nhặt lại tình ta
Nhặt luôn ký ức miền xa chợt về
Nhặt vùng kỷ niệm đam mê
Nhặt bao cay đắng ê chề xót xa

Nhặt câu ân ái nhạt nhòa
Nhặt lời hẹn ước dịu xoa cõi lòng
Nhặt đêm tuyết lạnh trời đông
Nhặt màu mực tím viết dòng thơ yêu

(Nhặt – TT)

Nếu trong thi phẩm Nhặt của chị Titi mà chúng tôi đã nhìn qua và đề cập, để nói về cho một nỗi nhớ quê nhà đã xa…. Một khi chị gom được cho mình những miền ký ức ấy – thì chị cũng đã Chìm đắm vào cho những vần thơ ấy … Cái chìm đắm và say mê buông lơi của chị có lẽ khi nghe một đoản khúc tình ca nào đó, chị có khi nào nhỏ thầm cho mình những giọt sầu tơ vương hay không ? Nếu chị đã nói Chìm sâu nỗi nhớ thờ ơ… thì cái chốn quê hương tha thiết này có lẽ cũng đã làm cho chị sẽ phải ngất ngây trong những giọt sầu tân thanh này… Một khi nếu chị đã Chìm vào khoảng trống hư không, để  Bàn tay hụt hẫng hoài mong đợi chờ. . . thì chính lúc ấy cái nhớ của chị có xót xa lắm không, bâng quơ lắm không ? Ở nơi đất khách quê  người ấy – có khi nào chị Titi Dang đã nghe lại một tình khúc: Đường về hai thôn, hay bản tình ca: Tàu về quê hương… ??? để chị còn thấy được đường về ngày mai của chị khi đang đi trên Những đồi hoa sim mà chính nhạc sĩ Dzũng Chinh đã phổ nhạc lại qua thi phẩm Màu tím hoa sim của Thi hào Hữu Loan, và lời ca ấy sao cứ còn mãi trong lòng của những người con xa xứ ???
. . . . . . . . . . .  .
Chìm sâu nỗi nhớ thờ ơ
Chiều thu lá rụng bơ vơ cánh diều
Chìm theo trống vắng cô liêu
Tháng năm mòn mỏi quạnh hiu chợt về

(Chìm – TT)

Có khi một tình khúc bất hủ của Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng đã làm ray rứt bao lòng người… thì hôm nay chị thi nữ Titi Dang của chúng ta cũng đã gọi thầm cho mình một nỗi lòng, để có khi nào đứng trước biển, nhìn về phía bên kia đại dương xa thẳm mù khơi ấy, chị sẽ thấy nơi đó còn mang nặng trong lòng một chút vấn vương ?
Nếu Biển nhớ của TCS đã nói: Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về, gọi hồn liêu dũ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya…. Thì Biển nhớ của thi nữ Titi Dang cũng đã nói: Chiều im ắng nghe từng cơn sóng vỗ, Biển thì thầm nhung nhớ bước chân hoang, Ngập ngừng đi trên bãi cát êm vàng, Từng nhịp điệu vọng vang lời yêu ái….. đó là Biển nhớ của thi nữ Titi….

Nếu con sóng của chị Titi trong Biển nhớ cũng đã nói: Biển cuốn trọn tin yêu cùng mộng ước, Trong tim côi vết xước vẫn in hằn…. thì Biển Nhớ của Cố nhạc sĩ TCS cũng có: Ngày mai em đi - cồn đá rêu phong rủ buồn - đèn phố nghe mưa tủi hờn - nghe ngoài trời giăng mây tuôn - Ngày mai em đi - biển có bâng khuâng gọi thầm - ngày mưa tháng nắng còn buồn - bàn tay nghe ngóng tin sang . . . . Vậy thì hai nỗi lòng, hai niềm tâm tư, một bên là thi ca, một bên là tình khúc… có lẽ chúng ta cũng đã thấy cả hai nỗi lòng đề nhìn chung về một ký ức thật buồn… Khi chúng tôi muốn đem hai hình ảnh của Biển nhớ của hai con người lên đây – không phải để chúng tôi so sánh một Cố nhạc sĩ nổi tiếng TCS và một thi nữ Titi Dang để cân bằng cho một trạng thái – mà chúng tôi chỉ có một cái nhìn phiếm diện về cho hai từ Biển nhớ mà thôi…. ở đây cái giá trị tình ca và cái giá trị thi ca – có lẽ cũng sẽ được một tầm vóc ngang bằng với nhau từ cái tư duy – còn về thân thế và sự nghiệp – thì Cố nhạc sĩ TCS của chúng ta vẫn còn một vị trí ưu việt trong lòng mỗi người con dân Vietnam về lĩnh vực ca nhạc….
Ở đây với thi nữ Titi Dang của chúng ta, khi Biển nhớ của chị không còn gọi thầm tên ai đó mà sẽ là: Hoàng hôn phủ gió lay chừng khắc khoải – Hải âu buồn xoãi cánh giữa trời không… thì chúng ta mới thấy cơn suy nghĩ của chị đang còn cứ lướt trên những ngọn sóng xa vời kia để tìm về cho một hồn quê dấu ái là như thế !
. . . . . . . . . . .  .
Sóng ầm ĩ không xóa bao quạnh quẽ
Gió thét gào vẫn tẻ nhạt đìu hiu
Bờ cát xưa nay hoang vắng tiêu điều
Người xa khuất dấu yêu theo bọt nước

Biển cuốn trọn tin yêu cùng mộng ước
Trong tim côi vết xước vẫn in hằn
Đêm lạc loài lệ rơi giọt thở than
Hồn lây lất chơi vơi ngàn trùng nhớ

Chiều im ắng nghe từng cơn sóng vỗ

(Biển nhớ – TT)

Có khi nào ai đó, những độc giả như chúng ta đã từng nghe qua: La Cumparsita ??? thì sẽ thấy cuộc đời  của người con gái ! thì hôm nay, trong chiếc Gương nga của Titi Dang cũng đã có lần đề cập để cho chúng ta thấy được: Phẳng phất hương nồng nhẹ gió lay…  yêu kiều ngọc nữ ẩn vòm mây, Thi nhân ngẫu hứng vần thơ họa, Lữ khách mê hồn chén rượu say… Hình như trong một Restaurant nào đó nơi xứ người xa xôi ấy, chị Titi Dang một lần để thưởng thức từng giọt café trầm tư và nhìn về hướng sân khấu, hay trên bước đường Dancing của mình… để chị cũng còn nhớ về cho những Đêm Màu Hồng nơi quê nhà này hay không ? Tiếng nhạc và những bước chân trong từng nhịp điệu dancing ấy … nếu điệu Slow nào đó đang tình tứ nơi quê nhà, thì nhịp điệu Tango nơi đất khách … có khi nào làm cho chị sẽ quên đi nỗi nhớ, có khi nào chỉ với điệu RumbaBolero nói về quê hương trong từng niềm nhớ… thì điệu ChaChaCha nơi quê người để ru hồn con người vào cái ánh sáng đèn phố thị và sự xa hoa ấy – chị có còn nhớ hay không về cho một thuở tình thơ khi chị còn cắp sách đến trường…. nếu tiếng nhạc du dương nào đó để lắng đọng hồn mình hướng về cho quê mẹ của chị Titi…. Thì những con đường phố hoài nơi đất khách xa xôi kia, để làm cho chị nhớ ãi con đường làng có lũy tre xanh, có dòng sông và có khi nào chị còn nghe lại mùi lúa chín !!! để rồi chị còn đọng lại đâu đó chút hương thầm: Lãng đãng tà dương làn khói tỏa, Chơi vơi nụ biếc giữa bùn lầy…. Ôi quê hương dấu ái trong chị Titi. . . .

Gương sen ấp ủ vóc thân gầy
Phẳng phất hương nồng nhẹ gió lay
Lộng lẫy trang đài soi dáng nguyệt
Yêu kiều ngọc nữ ẩn vòm mây
Thi nhân ngẫu hứng vần thơ họa
Lữ khách mê hồn chén rượu say
Lãng đảng tà dương làn khói tỏa
Chơi vơi nụ biếc giữa bùn lầy

(Gương nga – TT)

Nếu trong số 43 tác giả thi nhân trong TỰ TÌNH mà unescom saigon đã cho Ra đời trong ngày đầu thu tại quê nhà hôm nay, tại sao chúng tôi đã đề cập về cho chị Titi Dang… bởi vì chúng tôi đã có một cuộc chuyện trò qua Viber khi được hân hạnh làm quen cùng chị qua lĩnh vực thơ ca như thế này. Trong buổi hội ngộ hôm ấy, chúng tôi nhận thấy có rất nhiều tác giả trong TỰ TÌNH đã có mặt hoặc đã vắng mặt… thì khi lướt qua sơ bộ với tác phẩm TỰ TÌNH của Unescom SG vừa phát hành, chúng tôi còn đã nhận diện được với nhiều tác giả khác – nhưng hôm nay chưa có dịp để Cảm nhận với lòng mình về cho những tâm hồn phong phú ấy; rồi cũng sẽ có dịp khác, để chúng tôi gặp gỡ và sẽ có những bài Cảm nhận khác….

Với thi nữ Titi Dang – mà hôm nay chúng tôi đã đề cập và đã trải lòng mình qua những chút tư duy khách quan và vô tư sau khi chúng tôi đã gặp gỡ với chị… vì ngày hôm ấy chúng tôi chỉ nhận thấy mới chưa đủ hai mươi con người trình diện trước s6an khấu để chứng kiến cho một TỰ TÌNH mà Unescom SG đã vinh danh và Ra Mắt cùng độc giả, chúng tôi vẫn biết với một hay nhiều lý do nào đó mà những danh nhân ấy đã vắng mặt – nhưng không sao, một khi chúng tôi đã có TỰ TÌNH trong tay – hay với Hồn thôi mưa tạnh (Nguyễn Thành) hoặc với Hát cho Tình đã xa (Trần Hà Yên) – thì nỗi vui mừng đã hiển thị trong chúng tôi… Rồi đôi khi cũng với những chút lòng man mác ấy trong những vần thơ mà hôm nay chúng tôi được gặp gỡ…. thì tất cả 43 tác giả ấy – chứ không hẵn là một mình chị Titi Dang, để chúng tôi đang viết bài Cảm nhận này…  Và với thi phẩm Gió của chị, có lẽ theo thiển ý của chúng tôi nghĩ - sẽ không bao giờ thổi cuốn trôi đi tất cả những sự ái mộ, những cái tình cảm chung mà chúng tôi đã dành về cho những thi nhân, thi sĩ này… Và trong cái Gió của tác giả Titi Dang nó sẽ cứ còn mãi thổi, vẫn có khi hiu hiu, có khi cuồng phong, nhưng trong cái cuồng phong bão tố đó – một chút tình thơ như vẫn còn mãi trường tồn trong con người chúng ta vậy !
. . . . . . . . . . . .
Gió nổi lên mây ngàn lạc lối
Mưa giăng giăng thu mới vừa sang
Lả lơi bay từng chiếc lá vàng
Vương vấn gọi rừng hoang quạnh vắng

Gió nổi lên tuyết rơi đầy ngõ
Ngọn bếp hồng rực rỡ đêm đông
Hồn lây lất tay ấm trọn vòng
Chăn gối lệch sóng lòng dào dạt

(Gió – TT)

Hôm nay, khi chúng tôi đang thưởng thức với TỰ TÌNH nói chung và những thi tác của chị Titi Dang nói riêng, một vài cảm nhận mà chúng tôi đã bắt gặp. Để ngày mai kia nào đó, chúng tôi vẫn cầu chúc cho chị sẽ còn nhiều và nhiều nhiều nữa những thi tác của mình xuất hiện trên văn đàn nói chung và trên trang của Titi Dang nói riêng, từ cái “bạn bè FaceBook” đến tâm hồn con người của thi nữ - chúng tôi luôn thấy cái đẹp của Chân Thiện Mỹ trong từng vần thơ mà chị sẽ cho ra đời trong nay mai… Thơ ca – có thể nói là những nỗi niềm được xuất phát từ những nỗi lòng mà con người thi nhân đã trải lòng mình từ một tư duy sáng tạo; từ những tư duy ấy, sẽ cứ mãi cho ra đời những niềm riêng tư của chính mình mà ít ai có được… Chúng tôi vô cùng đón nhận với một sự trân trọng và quý mến… Xin cầu chúc cho Unescom Saigon – sẽ cứ còn mãi kết tụ từ những tinh hoa trong Vườn thơ quê nhà và sẽ còn cho thai nghén và ra đời những tuyển tập tuyệt tác hơn nữa, hay hơn nữa …

Xin trân trọng kính chào !

NguyenNgocHai.
___________________________

Thi Tuyển TỰ TÌNH - do Unescom SG xuất bản và trang thơ của Thi nữ Titi Dang.

TƯƠNG TƯ

TƯƠNG TƯ

Thu về chín rụng nỗi tương tư
Lá úa vàng rơi trải dốc mù
Đất khách cô đơn sầu liễu rũ

Quê nhà khắc khoải xót lời ru...


10.08.2018 - TT

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

TRI ÂM - TRI KỶ CỦA THƠ

TRI ÂM - TRI KỶ CỦA THƠ

Tôi nhớ cách đây không lâu, trong bài nói chuyện với anh Nguyễn Thiện chủ biên Tủ sách Thi Văn Việt về quan điểm : thế nào thì được gọi là TRI ÂM, TRI KỶ? Tôi đã trả lời : " tri âm, tri kỷ không phải chỉ đơn giản cùng đồng cảnh, đồng cảm ( như mọi người nghĩ) là có thể được gọi là tri âm, tri kỷ " mà nó phải có một sự kết nối THẦN GIAO CÁCH CẢM giữa hai tâm hồn. Trả lời vậy, nhưng tôi chưa đưa ra được sự chứng minh cho lời nói của mình.

Để được gọi là tri âm, tri kỷ không phải là dễ. Ngoài sự quý nhau vì tài, trọng nhau vì đức, mà họ còn phải có đồng sở thích, phải hiểu hết nghĩa, phải đối đúng lời, phải theo đúng ý và có thần giao cách cảm cùng nhau .
Thơ trên Facebook lượn qua trang nhau nhiều lắm! Người thấy hay là like, là comment, cao hơn nữa là người thấy bài thơ trúng ý nổi hứng họa theo. Có những bài thơ được rất nhiều người họa. Những người họa, có người rất giỏi, làm theo rất nhanh. Có người thơ của họ có khi còn hay hơn cả bài gốc nhưng cảm nhận của tôi chưa thấy đủ để gọi là tri âm, tri kỷ.


Mấy bữa nay, cũng vẫn là lượn lờ trên Facebook, qua các bài xướng - họa tôi phát hiện ra một cặp với tôi có thể gọi là TRI ÂM, TRI KỶ. Titi Dang - Vô Thường và xin mạn phép được lấy những bài thơ của họ ra để chứng minh.
Thơ của hai người đã có được những đặc điểm

HAI TÂM HỒN CÙNG MỘT CHÍ HƯỚNG

Ta hãy xem họ SAY

Titi Dang
Say anh
bầu rượu túi thơ
Say em dáng ngọc
bên bờ nhân sinh
Say trăng
soi mái hiên đình
Say đêm huyền thoại
ta mình ngất ngây

Say tình
hồn lạc trời mây
Say men ngọt đắng
nồng cay sầu đời
Say cùng
tiếng hát chơi vơi
Say môi ngọt lịm
trao lời ái ân
.....
Say cho đất thấp trời gần
Say rồi ta dệt mấy vần thơ say


Vô Thường

Say đời
men ái tình thơ
Say em tuổi mộng
duyên chờ ba sinh
Say đêm
nguyệt lộng bên đình
Hương ngời dáng mộng
đôi hình ngất say

Say ta
lạc nẻo những ngày
Say bầu rượu nhạt
đắng cay cuộc đời
Say ai
hồn lạc muôn nơi
Say ân ái lịm
men bồi đường yêu

Say thêm nắng trải men chiều
Say bờ mộng mị hồn phiêu tháng ngày


Dù là từng khổ, từng khổ nghĩa nương vào nhau, nhưng ý tứ của cả hai bài như họ đang cùng nhau đi, cùng dìu nhau về một hướng - ĐI VÀO TRONG THƠ .

HAI TÂM HỒN Titi Dang - Vô Thường HÒA QUYỆN với bài thơ LY CAY TRẦN THẾ thì thật sự là một sự hai đã nhập một. Như hai làn khói từ hai chân trời bay lên gặp nhau giữa khoảng không vũ trụ để mà phiêu diêu, để mà quên, để mà quấn quýt... Và chúng ta không biết, không thể tách, không thể làm chết bài thơ.

Ta vùi trong chén rượu cay
Vui đời thế tục đọa đày kiếp thân
Rong chơi giữa chốn phong trần
Cuộc người mấy thuở phù vân bóng chiều

Ta vùi hồn giữa cô liêu
Thẫn thờ nhịp bước liêu xiêu cõi tình
Sẩy chân bóng lạc mất hình
Cuối đường hiu quạnh chỉ mình với ta

Ta vùi thân cõi ta bà
Dối gian lừa lọc người ma...bất tường
Kiếp tằm nặng nợ tơ vương
Dệt câu hờ hững đoạn trường... đa đoan

Mai này về giữa mộ hoang
Ta thân cát bụi mây ngàn gió bay
Bạc phiêu qua chốn đọa đày
Bóng đời cũng chỉ khói bay vô thường


NGÔN TỪ ĂN Ý

Và rồi cứ thế Vô Thường xướng cũng có rất nhiều người vào họa, nhưng chỉ có Titi họa là ăn ý và ngược lại Titi Xướng Vô Thường họa mới có được những từ ngữ rất hợp và khớp nhau. Ta khó có thể đoán đoạn nào Titi làm, đoạn nào là Vô Thường làm.

Như hai bài CHIỀU NHỚ và ĐÊM RƠI của hai người ghép lại thành LẠC RƠI

Chiều rơi
nỗi nhớ tím mây
Hoang vu bờ cát hồn gầy cô liêu
Gió đùa
sóng biển hắt hiu
Tóc mây rối sợi vương nhiều xót xa
Nhạc ru
trên những phím ngà
Âm đưa vọng vẳng lời ca não nề
Nửa đời
chìm đắm u mê
Tay ôm lạc lõng...tình về chốn không!
....
Mênh mông....
Đời mãi.... Mênh mông
Gót hài rơi giữa
mây bồng lã say
....
Đêm rơi
Chạm xót hương gầy
Cô liêu rơi giữa
tháng ngày không em
Gió
miên man lặng bên thềm
Chơi vơi giọt nhớ
rũ mềm đi hoang
Ta rơi
mấy thuở nồng nàn
Yêu thương xa thẳm
lệ chan cõi lòng
Lá rơi xuống giữa mùa đong
Thu vằng vặc nhớ
mênh mông cuộc tình
Sương rơi
đón ánh bình minh
Em rơi về giữa
tim mình hoan ca
.....
Mấy mươi năm gọi là già
Cho hồn run rẩy bóng tà đổ nghiêng....


THẦN GIAO CÁCH CẢM

là điều không phải là ai cũng dễ có được. Thơ xướng -họa đối với họ như không khí, như liều thuốc tăng lực cho nhau. Chỉ cần đọc vài ba câu thơ của đối phương, hiểu tâm ý, trả lại bằng vài ba câu họa thế là yên tâm, thế là đủ cho nhau một ngày. Chỉ cần đôi ba ngày không đọc được câu chữ nào của nhau thì quay, thì quắt... Chính vì vậy giác quan số 6 của họ kết nối với nhau cũng rất nhạy. Tôi cũng đã thử nghiệm. Một người trong họ vừa xướng lên không một ai có khả năng nắm bắt nhanh và nhạy như hai người họ. Chỉ mấy phút Titi tung bài lên là lập tức sau đó là bài Vô Thường. khó có ai có thể lọt vô giữa mà câu từ, ý tứ xoắn xít khớp tìn rịt Như bài THỀM XƯA cứ người này một câu, người kia một câu mà ra một tuyệt phẩm

Từ đi cỏ đượm hơi sương
Gót chân phiêu lãng
đọng vương ân tình
Thềm xưa nhạt bóng phai hình
Sót câu thơ dở bên ghềnh rêu xanh...

Từ em giọt lặng trên cành
Từ anh mong mỏi bên vành môi cong
Viễn du trong cõi mây bồng
Kiếp đa đoan trải hư không cuộc đời

Từ mùa sang lá vàng rơi
Thu biên biếc mộng
hương ngời đi hoang
Từ ta vui giấc địa đàng
Dấu trần rơi giữa miên man tích trầm


Thật sự theo dõi cuộc chơi xướng - họa thơ trên Facebook của mọi người, tôi như được lọt vào thế giới giao duyên giữa các tâm hồn với nhau. Không tính tuổi tính tác , không có xa có gần, không môn đăng hộ đối tất cả những gì của phàm tục không thể có mặt ở đây. Và đặc biệt quý hiếm vô cùng những cặp yêu thơ nhau, trở thành tri âm, tri kỷ của nhau.

Đã là tri âm, tri kỷ giữa tâm hồn với tâm hồn thì nó mạnh lắm ! chẳng có thế lực nào có thể bứt phá. Tôi nói vậy không phải là để hù dọa những tình cảm đời thường mà chỉ muốn nói một điều : " kiếm được tri âm, tri kỷ trên đời rất khó! Người thân của ta có được ta phải thật trân quý, phải thật thông cảm " bởi lẽ có thể họ say sưa nhau hơn vợ hơn chồng đấy ! Họ mong chờ, nhớ nhung nhau đến phát bệnh đấy ! Và cũng nên cố gắng trở thành tri âm, tri kỷ của nhau.

 Tôi yêu cái cặp đôi Titi Dang và Vô Thường xướng - họa này lắm! Chẳng biết họ có nghĩ : họ là một cặp TRI ÂM, TRI KỶ không nhỉ?

Dresden 09/08/2018Hong Tran

GỞI

Ảnh: Pham Hoai Nam

GỞI

Ở tận phương này mãi thiết tha
Từng đêm khắc khoải ước chung hoà
Vườn yêu nét lộng hồng phơi phới

Cõi uyển hương ngời thắm đậm pha
Suối mộng chờ ai hờ hững trải
Đồi mơ đợi bạn xuyến xao nhoà
Buồn chi tóc úa chiều sương bạc
Gọi gió mang tình gởi chốn xa...

09.08.2018 - TT

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

Năm Giọt Nước Trên Thơ


Năm Giọt Nước Trên Thơ
_____________
Văn học vốn nhiều nghệ thuật tu từ nhằm nâng cao cảm xúc người thưởng thức như chất xúc tác dẫn dắt vào thế giới trừu tượng. Người ta hay nói: Khóc như mưa, như nghệ thuật tu từ thậm xưng, khái quát hóa về nỗi buồn và cơn mưa lệ. Nhưng thật ra: Mưa như trút nước, lại dễ dàng hòa nhập vào trí tưởng hơn là Khóc Như Mưa…
Giọt lệ có khi nào lạ, trong tương tác đời sống giữa người với người hoặc giả giữa người và thiên nhiên, cùng ngoại vật xung quanh. Đau khổ quá đà, sinh rơi nước mắt. Đối diện ngoại vật khiến con người liên tưởng về việc gì đó rồi… cũng khóc. Vậy khóc như trạng thái tâm lý giải tỏa áp lực khi mọi cái vượt ngưỡng, không thể nào kiềm chế được, thế là lệ trào ra. Khóc đâu thể nào là mưa khi đổ giòng và rơi lộp độp vài hạt, mi đã nặng, mắt đã cay, và hầu như quán tính thói quen khiến người ta dùng tay để quệt khô… Khóc Như Mưa là thậm xưng để diễn tả quá đà về nỗi buồn sâu sắc khó bày tỏ bằng lời… Thế là… rơi, rơi… Từng hạt nhỏ tinh khiết mang vị mặn của muối, nếm thì mặn môi, nhưng dạ lại xót cồn cào…
Tôi có duyên tương tác với thi phẩm Rơi của tác giả Titi Dang và cảm xúc dâng trào dẫn đến thói quen viết, mặc dù tôi chưa bao giờ là nhà bình thơ. Khi cảm xúc vượt ngưỡng như nói trên: Một là tôi viết, hai là tôi sẽ… khóc…


Nguyên tác

“RƠI
Lệ rơi đêm đơn lạnh
Tình rơi lạc gối chăn
Sầu rơi tim cô quạnh
Ta rơi giữa cõi trần...”


15.04.2018 – TT

Năm từ Rơi mở đầu và đan xen trong bài thơ như một vết cắt xoáy vào tâm trạng người đọc làm bào bọt, xót lòng và nhấn chìm mọi cái xuống tầng thấp trong trạng thái Rơi không điểm dừng. Sức hút đơn từ Rơi, nặng là bao nhiêu? Nhưng theo trí tưởng thì trình trịch lòng, buồn thảm về thực trạng người trong cuộc lẫn kẻ tham gia câu từ. Rơi có thể là mưa! Rơi có thể là lệ. Và Rơi có khi là thực trạng người trong cuộc khi mất điểm tựa, chông chênh, nghiêng triền rồi đổ… Rơi buông thỏng không điểm dừng, khiến người đọc liên tưởng đến tác động Rơi trong không gian đa chiều. Lực tác động vào vật dù nhẹ nhàng, nhưng Rơi là vô định…
“Lệ rơi đêm đơn lạnh”. Đơn, nghĩa là một, dù trong nghĩa “cô đơn” cũng vẫn là một. Trong bóng tối lạnh lùng sự cô độc, ngủ thì thôi, thức thì ai cũng suy nghĩ. Chúng ta sẽ nghĩ gì khi xung quanh toàn bóng tối và đối diện cùng nó với đơn độc? Lạnh, là tính từ, đứng trước lại là số từ thuộc Hán – Việt. Hai từ song đôi, bổ sung nghĩa, để thể hiện sự cô đơn lạnh lẽo đến tận cùng và thế là… Rơi…
Nếu như Tâm ta như một tờ giấy trắng không nhuộm bất cứ sắc màu nào thì khi đối diện với “đơn lạnh” sẽ nghĩ gì? Tức nhiên không có gì để bận tâm cả. Thế nhưng, nếu đã trải qua hơn nửa kiếp con người với bao lận đận, truân chuyên, lại là việc khác. Trong bóng tối, một mình với quá khứ không may, ùa về, vây quanh, nỗi buồn này thật khó diễn đạt. Cách tốt nhất chính là thả nổi, buông xuôi, từ đó… Rơi… lệ…
Câu thứ hai trong bài thơ cũng vẫn là Rơi: “Tình rơi lạc gối chăn”. Lạc, ở đây gồm hai nghĩa: Thứ nhất Lạc Mất. Thứ hai Lạc của Vui Hưởng (Hán – Việt). Cho dù bất cứ ở nghĩa nào thì với văn cảnh Rơi, đều bi thảm, gợi buồn vời vợi. Nỗi sầu khi tình đã lạc nẻo bên ngoài căn phòng ấm, để mình ta đối diện với đêm dài khắc khoải, đau thương như tiếng quốc gọi trăng… Rơi sẽ đến như điều tất yếu…!!!
Nếu từ Lạc được xem như Vui Hưởng thì từ Rơi trước nó hoàn thành tốt vai trò kẻ ác khi nhấn chìm hoàn toàn hy vọng. Thế là tuyệt vận may mắn, rồi… lệ sa…
“Sầu rơi tim cô quạnh”. Nếu Rơi ở đây được xem như nói đến vật thể Sầu thì khi xét nghĩa toàn câu lại đưa đến một tình huống “trái tim đã chết”, khô hoảnh, muốn khóc lệ cũng đã cạn kiệt. Buồn, muốn khóc, nhưng mọi cái đều vượt ngưỡng, thoát mọi quy luật là nỗi đau sự chết, cảm giác mất hết, tư duy không buồn nghĩ…
Câu kết bài thơ: “Ta rơi giữa cõi trần”, như chấm hết cho may mắn và chỉ ra sự ngự trị nỗi buồn là Không Thay Đổi. Nó như định luật bất biến của kiếp số từ khi đã chọn Rơi vào cõi đời, buồn nhiều hơn vui… Từ đó khái quát toàn bộ vận mệnh bài Rơi như tiếng than thở của đêm định mệnh mà mọi nỗi buồn đều tập trung vào… Rơi, rơi, rơi, và chỉ… Rơi…
Vô tình hay hữu ý toàn bài Rơi được tác giả thể hiện sinh động ngay cả ngữ nghĩa mà trật tự kết cấu câu cũng có thể biến thiên theo tâm trạng. Cùng một bài, nhưng bằng biện pháp nhân đôi, hoán vị đều hàm chứa nghệ thuật biến hóa của con chữ. Chúng ta thử nhân Rơi thành hai như điệp từ, toàn bài vẫn đủ ý, nghĩa và vẫn ngọt buồn như phiên bản sau:
“Lệ rơi rơi đêm đơn lạnh
Tình rơi rơi lạc gối chăn
Sầu rơi rơi tim cô quạnh
Ta rơi rơi giữa cõi trần”
Biến thể lục ngôn vẫn tuyệt hay! Thế nhưng mọi cái còn độc đáo hơn về vị trí từ Rơi khi hoán đổi và xen vào bất cứ chỗ nào trong câu vẫn cho ra nghĩa đầy đủ…
“Rơi lệ đêm đơn lạnh
Rơi tình lạc gối chăn
Rơi sầu tim cô quạnh
Rơi ta giữa cõi trần”
Hay:
“Lệ đêm rơi đơn lạnh
Tình lạc rơi gối chăn
Sầu tim rơi cô quạnh
Ta giữa rơi cõi trần”
Hoặc:
“Lệ đêm đơn rơi lạnh
Tình lạc gối rơi chăn
Sầu tim cô rơi quạnh
Ta giữa cõi rơi trần”
Cuối cùng:
“Lệ đêm đơn lạnh rơi
Tình lạc gối chăn rơi
Sầu tim cô quạnh rơi
Ta giữa cõi trần rơi”
Rơi, đúng hoàn hảo, giàu tính nhạc, từ lúc khai sinh và ra mắt. Từ đó thi phẩm đã lọt vào đôi mắt nhạc sĩ đa tài Minh Vũ, và anh tận dụng đầy đủ cái hay của bài thơ chỉ vẻn vẹn có bốn câu để phổ nên một nhạc phẩm độc đáo giới thiệu đến mọi người. Nhạc sĩ Minh Vũ đã phát hiện ra tính hoán đổi của Rơi, để rồi Đọc Ngược tạo ra một phiên bản nữa cho đủ lời, thế là nhạc phẩm hoàn tất thật tuyệt vời…
Rơi, thật sự như Năm Giọt Nước biểu cảm được tác giả Titi Dang đưa vào thi phẩm một cách xuất sắc và từ đó chinh phục người đọc một cách thuyết phục.
Hy vọng với những gì thể hiện, nữ tác giả sẽ còn tiến xa hơn nữa trong quá trình sáng tạo và thể hiện chính mình.
Kết thúc bài viết là lời trân trọng của tôi gửi đến tác giả
Titi Dang và cả đối với nhạc sĩ Minh Vũ. Cả hai đã góp phần cho Rơi… rớt vào lòng độc giả lẫn thính giả, với tuyệt phẩm có một không hai….


_________
Saigon – 7.8.2018 MD

CHIỀU TÀN

CHIỀU TÀN

Ta về hong tóc chiều tàn
Lắng nghe chim gọi giọng khàn thiết tha
Nắng vàng lẫn trốn non xa

Vẳng đưa khúc nhạc ngân nga điệu buồn...

Ta về nghe giọt đời tuôn
Rơi trong khắc khoải ngọn nguồn vô biên
Hương khơi in nặng gót huyền
Trầm luân thế tục lạc miền thương đau

Trót vay nửa cuộc u sầu
Biển đời loang lổ... Nhạt màu ảnh nhân.

07.08.2018 - TT-VT (
Titi Dang - Vô Thường)


Thứ Hai, 6 tháng 8, 2018

THỀM XƯA

Ảnh:Pham Hoai Nam
THỀM XƯA

Từ đi cỏ đượm hơi sương
Gót chân phiêu lãng đọng vương ân tình
Thềm xưa nhạt bóng phai hình

Sót câu thơ dở bên ghềnh rêu xanh...

Từ em giọt lặng trên cành
Từ anh mong mỏi bên vành môi cong
Viễn du trong cõi Mây bồng
Kiếp đa đoan trải hư không cuộc đời

Từ mùa sang lá vàng rơi
Thu biên biếc mộng hương ngời đi hoang
Từ ta vui giấc địa đàng
Dấu trần rơi giữa miên man tích trầm.

06.08.2018 - TT-VT (
Titi Dang-Vô Thường)

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2018

LẠC RƠI

LẠC RƠI

Chiều rơi
nỗi nhớ tím mây
Hoang vu bờ cát hồn gầy cô liêu 

Gió đùa
sóng biển hắt hiu
Tóc mây rối sợi vương nhiều xót xa
Nhạc ru
trên những phím ngà
Âm đưa vọng vẳng lời ca não nề
Nửa đời
chìm đắm u mê
Tay ôm lạc lõng...tình về chốn không!
...
Mênh mông...
Đời mãi...Mênh mông...
Gót hài rơi giữa mây bồng lã say
...
Đêm rơi
Chạnh xót hương gầy
Cô liêu rơi giữa
tháng ngày không em
Gió
miên man lặng bên thềm
Chơi vơi giọt nhớ
rũ mềm đi hoang
Ta rơi
mấy thuở nồng nàn
Yêu thương xa thẳm
lệ chan coi lòng
Lá rơi xuống giữa
mùa đong
Thu vằng vặc nhớ
mênh mông cuộc tình
Sương rơi
đón ánh bình minh
Em rơi về giữa
tim mình hoan ca
...
Mấy mươi năm gọi là già
Cho hồn run rẩy bóng tà đổ nghiêng...


04.08.2018 -TT - VT
Hợp tác CHIỀU NHỚ và ĐÊM RƠI của Titi DangVô Thường

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2018

CHIỀU NHỚ

CHIỀU NHỚ

Chiều rơi
nỗi nhớ tím mây
Hoang vu bờ cát hồn gầy cô liêu 

Gió đùa
sóng biển hắt hiu
Tóc mây rối sợi vương nhiều xót xa
Nhạc ru
trên những phím ngà
Âm đưa vọng vẳng lời ca não nề
Nửa đời
chìm đắm u mê
Tay ôm lạc lõng...tình về chốn không!
...
Mênh mông...
Đời mãi...mênh mông...

 
03.08.2018 - TT

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2018

SAY

SAY

Say đời
bạc trắng như vôi
Say quên gian dối 

Lạc trôi cõi trần
Say chìm
cơn mộng phù vân
Ngọt ngào
Cay đắng
nhục thân ảo mờ
Say cho hết
kiếp dại khờ
Mai cùng cát bụi
hoang mơ nhạt nhoà
Say đêm trống vắng..
tình xa
Bơ vơ chốn tạm
ta bà...ngất đau...


Ta say...Rã rượi...Phận người...Ta say...

02.08.2018 - TT

SÓI CHỒNG


SÓI CHỒNG

S ương đêm lạnh buốt cảnh u hoài
Ó ng ả trăng ngà vóc dáng ai
I n bóng rừng sâu mờ mịt trải

C hặn hình núi thẳm hắt hiu dài
H ú vang đáy vực người kinh hãi
Ồ n cả chân đồi kẻ khiếp oai
N ức tiếng hoang sơn đời ái ngại
G ặp chàng trốn lẹ kẻo vương tai!

02.08.2018 - TT

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2018

LÃNG ĐÃNG THU

LÃNG ĐÃNG THU

Thu vàng sắc lá đượm vàng thu
Mù mịt hơi sương cảnh mịt mù
Dỗ mộng chơi vơi hồn mộng dỗ

Ru tình khắc khoải dạ tình ru
Bạc phiêu điệu ái cung phiêu bạc
Du lãng câu hờn phím lãng du
Khuất bóng trăng non vừa bóng khuất
Thu vàng sắc lá đượm vàng thu...


01.08.2018 - TT