Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

LẠC DÒNG

LẠC DÒNG

Ảnh: Pham Hoai Nam

Đêm cô đơn gió lùa qua song rộng
Hồn thẩn thờ mơ một bóng xa xôi
Mơ làn mắt một đôi môi
Nụ cười ấm áp bồi hồi xuyến xao


Tình ngọt lịm sao tim đau quặn thắt
Một mình nghe quay quắt nỗi cô đơn
Thu về gió thổi từng cơn
Lạnh vùng nhung nhớ lá hờn cành rơi

Đêm ưu tư hồn chơi vơi lạc lõng
Tự cấu cào giữa trống vắng mông lung
Khát khao ai đó được cùng
Áo nhàu chăn lệch lạc chung mộng tình!

Yêu tha thiết mà tình xa vời vợi
Tháng ngày dài chờ đợi vóc hao gầy
Trăng tàn khuất nẻo chân mây
Mộng tàn theo khói thuốc bay quyện buồn

Đêm nguyệt tận* hồn treo trên ngọn sóng
Giữa biễn đời vô vọng dập vùi trôi
Vần thơ yêu dỡ dang rồi
Lênh đênh bến lỡ thuyền trôi lạc dòng...

26.09.2017 - TT
 * mượn ba chữ Đêm nguyệt tận của anh Huy Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét