Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2022

TƯ PHỤ MY

Bình dẫn Đường Thi

TƯ PHỤ MY – Thi hào Bạch Cư Dị (772-846)
Viết ngắn Nguyễn Đại Hoàng & Thanh Trước –Titi Dang
****
Bạch Cư Dị đỗ tiến sỹ năm 28 tuổi, làm quan thời nhà Đường, là một trong những nhà thơ hàng đầu của lịch sử thi ca Trung Quốc, chỉ xếp sau Lý Bạch và Đỗ Phủ.

Vua Đường Tuyên Tông thậm chí còn gọi ông là Thi Tiên – thơ hay như thần tiên vậy!

Người đời sau thường nhắc đến những tác phẩm lớn của ông như Trường hận ca, Tỳ bà hành, Tần trung ngâm, Dữ nguyên cửu thư ….

Tính ra ông có hơn 2800 bài thơ, nhưng ở Việt Nam, được biết đến nhiều nhất có lẽ là hai bài thơ ngắn.

Bài thứ nhất là Hoa Phi Hoa đã được giới thiệu nhiều lần trên trang HADpages, nên hôm nay chỉ xin nói tới bài Tư Phụ My – sau đây :

思婦眉

春風搖蕩自東來,
折盡櫻桃綻盡梅。
唯餘思婦愁眉結,
無限春風吹不開。

TƯ PHỤ MY

Xuân phong dao đãng tự đông lai,
Chiết tận anh đào trán tận mai.
Duy dư tư phụ sầu mi kết,
Vô hạn xuân phong xuy bất khai.

MỘT SỐ BẢN DỊCH Ở VIỆT NAM

Bản dịch của học giả Trần Trọng San (1930-1998) :

Gió xuân phơi phới từ đông lại,
Bứt hết anh đào, nở hết mai.
Chỉ có sầu chau mày thiếu phụ,
Gió xuân không thổi mở cho ai

Hay bản dịch của GS Nguyễn Khắc Phi :

Gió xuân phơi phới thổi về đây,
Bẻ trụi anh đào, nở hết mai.
Chất chứa ưu tư riêng thiếu phụ,
Gió xuân thổi mấy vẫn chau mày.

Hoặc bản dịch của nhà nghiên cứu Lê Nguyễn Lưu :

Phương đông phơi phới gió xuân hoài,
Ngắt sạch anh đào nở rộn mai.
Thiếu phụ nhớ nhung mày ủ dột,
Gió xuân vời vợi dễ sầu phai

KÝ ỨC DỊCH THUẬT -

Bài thơ này rất lạ! Lạ bởi vì từ ngữ và ý nghĩa bài thơ đơn giản, nhưng hầu hết các bản dịch hiện hành đều có những sai sót nhất định! Đặc biệt là ở câu thơ thứ hai :

Chiết tận anh đào trán tận mai.
折 盡 櫻 桃 綻 盡 梅。

Ở đây có một vài từ cần chú ý -

Chữ CHIẾT (折) nhiều dịch giả dịch là BẺ, BẺ GÃY, BỨT – nhưng thực ra nó còn có nghĩa là UỐN CONG, BẺ CONG – chứ gió Xuân thổi ít khi nào gãy cành anh đào! Nên “ chiết tận anh đào” có thể hiểu là “làm anh đào nghiêng ngả”.

Chữ TRÁN (綻) nhiều dịch giả dịch là NỞ, HÉ NỞ - nhưng thực ra nó còn có nghĩa là XÉ, RÁCH – gió thổi xé rách những cánh mai.
Nên “trán tận mai” có thể hiểu là “làm hoa mai tơi tả”.

Nhưng mà hệ quả của cây anh đào nghiêng ngả, hay hoa mai tơi tả là gì?

Đó là hoa RƠI RỤNG, cả mai lẫn đào. Việc dùng hai động từ CHIẾT và TRÁN có thể là biện pháp tu từ để tạo sắc thái cho câu thơ mà thôi.

Chữ TẬN (盡) nhiều dịch giả dịch là HẾT, TẬN – nhưng lẽ nào gió xuân “phơi phới” – chữ của các dịch giả dùng-lại có thể làm RƠI RỤNG HẾT cả hoa mai lẫn hoa đào?

Bởi vì chữ TẬN còn có nghĩa là ĐỀU, CẢ, TOÀN …..

Chữ TẬN cũng có thể là thậm xưng để nói đến số lượng lớn mai đào -

Nên câu “ chiết tận anh đào trán tận mai” có thể hiểu là “ cả hoa mai lẫn hoa đào đều rụng” -

-

BẢN DỊCH THANH TRƯỚC - Titi Dang

Kim Chung nói với tôi:

-Câu thơ thứ hai “ Chiết tận anh đào trán tận mai” trong các bản dịch nói trên bị các dịch giả “dịch” ra tiếng Việt vừa “ thô bạo” vừa sai quá – đã làm hỏng cả bài thơ!

Thầy có biết dịch giả nào dịch đúng câu thơ này không? Em nghĩ nếu câu này mà dịch đúng bài thơ sẽ ổn ngay!

Tôi nói :

-Trước đây thì hầu như không có! Nhưng gần đây có bản dịch của một nhà thơ đồng hương Sa Đéc với tôi – Thanh Trước – Titi Dang! Tuyệt vời!

KHÉP MI

Phương đông lãng đãng gió xuân hoài
Rụng cánh hoa đào rũ nụ mai
Thiếu phụ sầu riêng mi lặng khép
Bên trời bão lộng chẳng buồn lay

……….

Vâng, chỉ là RỤNG và RŨ thôi! Và gió không phải là “ phơi phới” mà là “ lãng đãng” – từ này hàm chứa một nỗi buồn!

Và cho dẫu bản dịch này có phần phóng dịch nhưng lại sát với tinh thần nguyên tác, rất cảm xúc, lãng mạn nhẹ nhàng.

-Chữ LAY khéo quá phải không thầy? Bởi chữ KHAI nếu dịch là MỞ thì….

Vô Thường nói :

-Nếu chữ KHAI mà dịch là MỞ thì đúng! Nhưng khó giữ VẬN cho bài thơ.

Tôi bảo :

-Không chỉ thế đâu! Điều quan trọng nhất là chữ LAY thể hiện được khá trọn vẹn CÁI ĐỘNG – không chỉ là động hữu hình - ĐỘNG NHÃN (mở mắt) mà còn là động vô hình - ĐỘNG TÂM! Không ai biết! Không ai hay! Sầu mang một mình!

Trong khi đó chữ MỞ không mang hàm ý sâu như thế! Và “chẳng buồn lay” thể hiện sự BẤT ĐỘNG. Khép mi cũng có nghĩa là đóng cửa tâm hồn.

Kim Chung thắc mắc :

-Tại sao dịch giả dùng chữ “bão lộng” trong khi nguyên tác có đâu?

-Ở câu đầu đã nói “xuân phong – gió xuân” thì câu chót dùng “gió “ cũng đủ. Nhưng “ vô hạn xuân phong” – gió thổi vô tận, triền miên –các bạn nghe câu tục ngữ “ góp gió thành bảo” rồi mà ! Thế thì “vô hạn xuân phong” không phải “bão lộng” thì là gì đây?

Dịch thơ trước hết là phải theo tình, theo ý, rồi mới theo từ!

Vô Thường bảo:

-Bảo bên ngoài và cả bão trong lòng nữa! Bão lòng muôn thuở!

Kim Chung :

-Hay quá! Thực sự tài hoa! Dịch giả thực sự tài hoa! Mà thầy ơi thầy có bản dịch nào không?

-Có! Nhưng cũng mấy mươi năm rồi!

Tôi hiểu nàng thiếu phụ trong thơ cần sự lặng lẽ cô đơn, tôi hiểu bài thơ cần sự bất động cho nàng. Thông điệp của bài thơ vẫn là sự bất tử của của tình yêu – dẫu nhiều vết thương lòng năm tháng.

Mai đào vẫn rụng hàng năm. Gió Xuân vẫn thổi như tự bao giờ. Nhưng ngày xưa không trở lại!

MI SẦU

Gió xuân thổi tự phương đông
Ngàn mai phai rụng đào hồng ngả nghiêng
Mi sầu nàng khép ưu phiền
Hư không bất động bên thềm gió qua…

….

KHÚC VỸ THANH

Và nàng ngồi đó. Bên thềm xưa. Mi sầu khép chặt. Như thể để ưu phiền không đến từ mọi thứ mọi điều chung quanh. Chỉ còn nỗi sầu đọng lại. Chỉ nỗi sầu thôi. Gió xuân là hư vô.

Ẩn dụ về tình yêu nằm trong cơn gió mùa xuân đó. Là tuổi trẻ. Là yêu thương và tàn phá. Là hạnh phúc và biệt ly.

Tình yêu ấy, người thương ấy một đời phảng phất trong tôi theo gió ngàn xa xôi …
Xin lỗi em!

-!!!

NĐH

 

NUỐI MỘNG

NUỐI MỘNG

Tuyết phủ thềm đông quyện gót hài
Đêm tàn khắc khoải não hồn ai
Tha hương mấy buổi sầu day dứt
Biệt xứ bao năm xót miệt mài
Sóng cuộn bờ xa…câu ái lỡ
Mây vờn lối cũ…cõi tình phai
Ưu tư điệu nhớ tràn tâm tưởng
Lỡ giấc xuân trôi…nuối mộng dài.

29.01.2022
TT-Thanh Trước
 

Thứ Năm, 27 tháng 1, 2022

HƯƠNG THỪA

HƯƠNG THỪA

Về tìm lại bóng thời gian hấp hối
Đếm tuổi đời trên những cánh xuân phai
Nắng nhạt úa…
hoàng hôn qua rất vội
Chung rượu nào chưa cạn…
thấm men cay

Chôn xác lá…
chôn tình thơ vụn vỡ
Nét son buồn khao khát nụ yêu xưa
Đêm rách nát…
hồn đêm chừng than thở
Sợi đau nào quấn quyện
sắc hương thừa...

27.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2022

PHẬN NGHÈO

U CƯ KỲ
(Nguyễn Du)

Đào hoa, đào diệp lạc phân phân,
Môn yểm tà phi nhất viện bần.
Trú cửu đốn vong thân thị khách,
Niên thâm cánh giác lão tuỳ thân.
Dị hương dưỡng chuyết sơ phòng tục,
Loạn thế toàn sinh cửu uý nhân.
Lưu lạc bạch đầu thành để sự,
Tây phong xuy đảo tiểu ô cân.

***************
PHẬN NGHÈO

Lá rụng hoa rơi rã cánh đào
Nhà nghèo cửa vẹo vách hư hao
Quên thân...khách trọ bao ngày ấy
Chẳng nhớ...già nua một sớm nào
Giữa cảnh nhiễu nhương an phận mọn
Trong thời loạn lạc tránh người cao
Chưa nên việc đã đầu râu bạc
Gió thổi tung bay cả mũ bào.

20.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Thứ Tư, 19 tháng 1, 2022

HOA ĐÀO TRƯỚC GIÓ

Đào hoa liêm ngoại đông phong nhuyễn
Đào hoa liêm nội thần trang lãn
Liêm ngoại đào hoa liêm nội nhân
Nhân dữ đào hoa cách bất viễn
...
(Trích ĐÀO HOA HÀNH - HỒNG LÂU MỘNG - Tào Tuyết Cần)
—————————
Ngẫm nghĩ hai hôm để dịch bốn câu này. Nếu chỉ dịch từng câu từng chữ thì rất dễ, nhưng sao cho đúng ý thì không dễ chút nào. Phải nói tôi rất mê thơ Đường cũng như các điển tích. Bài thơ Đào Hoa Hành này không chỉ có bốn câu mà dài hơn nữa. Đây chỉ là những câu mở đầu.
Đào Hoa Hành là bài thơ trong Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần, Lâm Đại Ngọc viết. Rất nhiều người đọc, dịch...Bản dịch trong truyện như thế này:
“Hoa đào nọ ngoài rèm gió liệng,
Người trong rèm sớm biếng điểm trang.
Trong ngoài chừng độ tấc gang,
Người đây hoa đấy lại càng gần thêm”
Hai câu đầu không có gì để nói, nhưng hai câu sau tôi lại có suy nghĩ khác. Lâm Đại Ngọc là một cô gái tài sắc vẹn toàn, đa sầu đa cảm. Vì hoàn cảnh nàng phải ăn nhờ ở đậu trong gia đình Giả Bảo Ngọc. Dù tình đầu ý hợp, gặp gỡ nhau hằng ngày nhưng giữa hai người luôn bị ngăn cách bởi bức tường gia đình. Bốn câu mở đầu Đào Hoa Hành đã viết lên tâm trạng của nàng: kẻ ngoài, người trong, cách nhau chỉ một bức rèm tuy gần mà xa...Nếu đọc tiếp tục bài thơ sẽ thấy ý này càng rõ hơn:
ĐÀO HOA HÀNH
Đào hoa liêm ngoại đông phong nhuyễn
Đào hoa liêm nội thần trang lãn
Liêm ngoại đào hoa liêm nội nhân
Nhân dữ đào hoa cách bất viễn
Đông phong hữu ý yết liêm lung
Hoa dục khuy nhân liêm bất quyển
Đào hoa liêm ngoại khai nhưng cựu
Liêm trung nhân tỉ đào hoa sấu
Hoa giải liên nhân hoa diệc sầu
Cách liêm tiêu tức phong xuy thấu
Phong thấu liêm lung hoa mãn đình
Đình tiền xuân sắc bội thương tình
....
Bài dịch trong truyện:
“Hoa đào nọ ngoài rèm gió liệng,
Người trong rèm sớm biếng điểm trang.
Trong ngoài chừng độ tấc gang,
Người đây hoa đấy lại càng gần thêm.
Gió muốn thổi cho rèm lại mở,
Hoa muốn nhòm rèm cứ đứng ngay.
Ngoài rèm hoa vẫn nở đầy,
Mà trong rèm lại người gầy hơn hoa.
Hoa cũng biết xót xa ai đó,
Đứng ngoài rèm nhờ gió hỏi han.
Gió luồn hoa đã đầy sân,
Ngoài sân hoa những tần ngần nhớ ai?
....”
Trong và ngoài, người và hoa luôn bị ngăn cách bởi một bức rèm...hoa nở, hoa rụng...người nhớ, người sầu. Một bài thơ buồn...Vì vậy tôi mạn phép dịch thoát bốn câu đầu theo ý mình...như một tiếng than!
HOA ĐÀO TRƯỚC GIÓ
Hoa đào trước ngõ gió đông sa
Tựa cửa người hoa chẳng lược là
Cách biệt trong ngoài tâm khốn tỏ
Hoa, người đối mặt có đâu xa...
18.01.2022
TT-Thanh Trước
————————-
Bản dịch thoát với trọng tâm của bài thơ là bức rèm như đã viết trên.
Hoa trước rèm sầu đón gió đông
Người sau rèm lược biếng đau lòng
Trong, ngoài…đây, đó rèm thưa phủ
Đối mặt hoa, người cách biệt...không…
19.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2022

TỬ ĐẰNG

TỬ ĐẰNG

Tím ngát tầng mây ngọn tử đằng
Ru hồn lữ khách mộng cùng trăng
Hương đưa mỹ nữ chùn chân bởi
Sắc quyện tao nhân hạ bút rằng
Quyến luyến hoa kề…câu ái đượm
Ngập ngừng bướm lượn…sợi tình giăng
Uyên ương nhỏ nhẻ sau mành lá
Tím ngát tầng mây ngọn tử đằng.

16.01.2022
TT-Thanh Trước
*****************

紫藤樹

紫藤掛雲木,
花蔓宜陽春。
密葉隱歌鳥,
香風留美人。

TỬ ĐẰNG THỤ

Tử đằng quải vân mộc,
Hoa mạn nghi dương xuân.
Mật diệp ẩn ca điểu,
Hương phong lưu mỹ nhân.

Lý Bạch
********

TỬ ĐẰNG

Tử đằng ngát tầng mây
Hoa nở đón Xuân đầy
Chim líu lo kẽ lá
Hương tràn mỹ nhân ngây.

TT-Thanh Trước
 

Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2022

NIỆM XƯA

題都城南莊
(題昔所見處)

去年今日此門中,
人面桃花相映紅。
人面不知何處去?
桃花依舊笑春風。

ĐỀ ĐÔ THÀNH NAM TRANG
(Đề tích sở kiến xứ)

Khứ niên kim nhật thử môn trung,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu đông phong.

Thôi Hộ
***********
NIỆM XƯA

Năm xưa nắng tỏa rạng khung cài
Đỏ cánh anh đào tựa sắc ai
Bóng cũ giờ đâu...người có biết?
Hoa còn cợt bỡn gió đông lay...

15.01.2022
TT-Thanh Trước

Theo Tình sử của Phùng Mộng Long, Thôi Hộ nhân tiết thanh minh một mình đi chơi về phía nam đô thành, thấy một ấp trại chung quanh đầy hoa đào. Thôi Hộ gõ cửa xin nước uống, một người con gái mở cổng, hỏi tên họ rồi bưng nước đến, người con gái sắc đẹp đậm đà, duyên dáng, tình ý, dịu dàng kín đáo. Năm sau, cũng vào tiết thanh minh, Thôi Hộ lại đến tìm người cũ thì cửa đóng then cài, nhân đó mới đề lên cánh cửa bên trái bài thơ này. Người con gái xem thơ, nhớ thương rồi ốm chết. Chợt Thôi Hộ đến, nghe tiếng khóc bèn chạy vào ôm thây mà khóc. Người con gái bỗng hồi tỉnh rồi sống lại. Ông bố bèn đem cô gái gả cho Thôi Hộ. Cũng từ điển này, người ta thường ví mặt người con gái đẹp với hoa đào.

 

MỘNG TRÙNG LAI

MỘNG TRÙNG LAI

Vẻ ngọc ưu tư lệ vắn dài*
Nghê thường vũ điệu mộng trùng lai
Hoa lê một cánh mưa xuân đẫm*
Hận khúc trường ca lộng nguyệt đài.

15.01.2022
TT-Thanh Trước

* Ngọc dung tịch mịch lệ lan can
Lê hoa nhất chi xuân đới vũ
(Trích Trường Hận Ca - Bạch Cư Dị)
 

RƯỢU CÙNG HOA

Cuối tuần mới mở mắt ra thì thấy ông “cậu” quái ác lại đưa tranh thơ réo um sùm! Nếu TT mê Đường thì ổng lậm Đường òi…Nhưng phải công nhận tranh ảnh của cậu Royce mê tít được!
Bức tranh hoa mẫu đơn với bài “Ẩm Tửu Khán Mẫu Đơn” của Lưu Vũ Tích TT nghĩ chắc là rất đúng tâm trạng của cậu ấy hiện giờ…híc! Thôi thì con cháu cũng dịch thoát bài thơ tặng riêng cho cậu…Tết nhất đỡ tủi thân “già” 😅😅
飲酒看牡丹
今日花前飲,
甘心醉數杯。
但愁花有語,
不為老人開。
ẨM TỬU KHÁN MẪU ĐƠN
Kim nhật hoa tiền ẩm,
Cam tâm tuý sổ bôi.
Đãn sầu hoa hữu ngữ:
Bất vị lão nhân khai.
Lưu Vũ Tích
************
RƯỢU CÙNG HOA
Ngày nắng rượu cùng hoa
Say sưa chuốc chén ngà
Bỗng lo hoa cất tiếng
Không thèm nở cho ta.
15.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Thứ Sáu, 14 tháng 1, 2022

KHÉP MI

Được tặng bức tranh với hai câu thơ trích “Tư phụ my” của Bạch Cư Dị, TT đáp lễ bằng vài dòng phóng tác…

思婦眉

春風搖蕩自東來,
折盡櫻桃綻盡梅。
唯餘思婦愁眉結,
無限春風吹不開。

TƯ PHỤ MY

Xuân phong dao đãng tự đông lai,
Chiết tận anh đào trán tận mai.
Duy dư tư phụ sầu mi kết,
Vô hạn xuân phong xuy bất khai.

Bạch Cư Dị
****************

LỆ TRANG ĐÀI

Đông qua gió lộng ánh Xuân cài
Thoảng cánh hoa đào vỡn nụ mai
Thiếu phụ cô lầu mi lặng khép
Sầu tư đọng vướng lệ trang đài.

14.01.2022
TT-Thanh Trước
*****************
Còn bài này thì gọi là phóng dịch vậy...😀

KHÉP MI

Phương đông lãng đãng gió xuân hoài
Rụng cánh hoa đào rũ nụ mai
Thiếu phụ sầu riêng mi lặng khép
Bên trời bão lộng chẳng buồn lay.

14.01.2022
TT-Thanh Trước
 

Thứ Năm, 13 tháng 1, 2022

TÌM ĐÂU

BIẾT TÌM ĐÂU NỮA NGƯỜI XƯA
HOA ĐÀO LẠI NỞ ĐÙA CÙNG GIÓ ĐÔNG

TÌM ĐÂU

BIẾT nói sao vừa nỗi vấn vương
TÌM bên gối lẻ mộng miên trường
ĐÂU lời ái niệm…hoài tâm khảm
NỮA dạ ghi…nào chữ luyến thương
NGƯỜI vội lìa đôi…nay vụn vỡ
XƯA tan tác…kẻ sớm quên đường
HOA cười giấu lệ say hồn bướm
ĐÀO LẠI NỞ ĐÙA CÙNG GIÓ ĐÔNG.

13.01.2022
TT-Thanh Trước
 

Thứ Tư, 12 tháng 1, 2022

NHỚ ĐỘ MAI VÀNG

NHỚ ĐỘ MAI VÀNG

Nhớ độ mai vàng nở cuối sân...
Quê xưa dịu vợi xót xa ngần
Ơ thờ hạ vãn sầu vây quyện
Khắc khoải thu tàn lệ đọng ngân
Biệt xứ ngày nao...đời lữ khách
Tha hương buổi nọ...kiếp phong trần
Xuân về cám cảnh lời thơ tạc
Nhớ độ mai vàng nở cuối sân...

12.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2022

XUÂN NGỜI

XUÂN NGỜI

XUÂN ngát hương đời toả ánh mai
Lung linh giọt nắng sắc XUÂN đài
Non ngàn suối biếc tình XUÂN đọng
Mộng thắm XUÂN nồng giấc điệp phai
Réo rắc XUÂN ca triều sóng lượn
Du dương điệu ái rạng XUÂN cài
Yên bình rực rỡ hồn XUÂN khởi
Bút điểm XUÂN ngời mặc khách lai.

11.01.2022
TT-Thanh Trước

 

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2022

MỎI MÊ

MỎI MÊ

Rồi một ngày…
Rượu cạn…ngất hồn say
Khắc khoải giọt cay lạc loài ký ức
Đêm vụn vỡ…ánh trăng tàn thổn thức
Câu thơ sầu tan tác…bút mực rơi

Rồi một ngày…
Sóng nước chẳng buồn trôi
Con đò nhỏ ngậm ngùi thương dòng cũ
Sương trắng lạnh xót xa trời viễn xứ
Bước phong trần đời cô lữ mỏi mê

Rồi một ngày…
Tuyết đông phủ lối về…

09.01.2022
TT-Thanh Trước