Thứ Năm, 18 tháng 1, 2024

NHỊP THỜI GIAN

NHỊP THỜI GIAN

“Ai làm rơi một cánh sen trên lá?”
Để gió mùa ngơ ngẩn khúc Ly Tao
Hồi chuông vẳng tiếng kinh buồn tẫn liệm
Chén tri âm vỡ nát xót xa trào

Ta dốc cạn bầu khô chêm giọt đắng
Rót vô thường hoà cát bụi phù du
Vầng trăng lạnh ngả nghiêng đêm huyền bí
Ngõ sương khuya lặng thinh những hoang mồ

Trong tĩnh mịch hồn hoa nào rơi lệ
Đếm phôi pha trên ngày tháng điêu tàn
Thềm xưa cũ rêu phong cùng mục rã
Chốn vô hình ai gõ nhịp thời gian

Chung trà nguội…từng hồi kinh Bát Nhã
Quẳng ưu phiền theo một cánh sen rơi
Ta ngồi ngắm dòng đời trôi hờ hững
Nghe hư hao vừa gặm nhấm cuộc người…

18.01.2024
TT-Thanh Trước

 

Thứ Tư, 17 tháng 1, 2024

LỠ BẾN

LỠ BẾN

Đêm về…
Trăn trở giấc cô liêu
Gió cuộn từng cơn
Buốt lạnh nhiều
Lỡ bến
Thuyền trăng sầu mấy đỗi
Hồn trầm thao thức
Mộng tình phiêu…

17.01.2024
TT-Thanh Trước

 

DỖ MỘNG

DỖ MỘNG

Ngủ ngoan nhé…
Lời thì thầm khe khẽ
Dỗ mộng về trên từng phiếm trinh nguyên
Đêm ngọt mật đẫm hồn ta mê dại
Khát môi ai…ngây ngất giọt hương nguyền…

17.01.2024
TT-Thanh Trước
 

Chủ Nhật, 14 tháng 1, 2024

SẮC XƯA

SẮC XƯA

Ta mượn lại
Sắc mùa xưa đã cũ
Đã nhạt nhoà theo từng cánh thu phai
Tô ký ức đã mòn cùng năm tháng
Thoáng phôi pha nào in dấu hình hài

Ta chập choạng
Tìm sâu nơi đáy mắt
Bóng quê hương chìm xa cõi sương mù
Bờ cát vắng gót tình nhân từng trải
Có còn gì…Hay vực tối âm u?

Trong khói thuốc ta say cung trầm…nhớ!

14.01.2024
TT-Thanh Trước

 

Thứ Bảy, 13 tháng 1, 2024

CUỒNG ĐẮM

CUỒNG ĐẮM

Này…mắt liếc đưa hồn ta lạc lối
Mộng thiên đường…
Mơ cạn chén Quỳnh Tương
Đêm trần tục ngất ngây làn hương phấn
Giấc Liêu Trai
cuồng đắm
điệu Nghê Thường…

13.01.2024
TT-Thanh Trước

 

Thứ Sáu, 12 tháng 1, 2024

DƯỜNG KHẼ…

DƯỜNG KHẼ…

Mùa đã ngủ…
Hồn rêu xanh phiếm cỏ
Gió hững hờ ru lạnh giấc hoàng hôn
Ta đứng lại
nghe thời gian dường khẽ…
Bóng trăm năm vừa buông tiếng dỗi hờn…

12.01.2024
TT-Thanh Trước

 

Thứ Năm, 11 tháng 1, 2024

NGÕ VƯỜN XƯA

NGÕ VƯỜN XƯA

Tạ từ lá
Hoàng hôn rưng ngấn lệ
Lối rêu phong sương trắng phủ hình hài
Người lặng lẽ
ôm đông tràn buốt giá
Cánh thơ sầu theo gió tuyết
bay bay…

Tạ từ lá
Ngõ vườn xưa đã khép
Gót điêu linh…
hồn phế tích hoang tàn
Ta nốc cạn chung đời…không mặc cả
Rót vô thường vào chén đắng trần gian…

11.01.2024
TT-Thanh Trước