Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

NGUYỆN CẦU

NGUYỆN CẦU

Cầu mong Thượng Đế xót thương thôi
Kiếp nạn nhân sinh vọng thấu trời
Khóc cảnh ly tan người lệ đẫm

Đau lòng cách biệt kẻ châu rơi
Nguyện ân cứu độ tha lầm lỗi
Khấn ước từ bi thứ tội đời
Ngửa mặt dâng cao lời kính cẩn
An bình mọi giới...Chúa con ơi...!
...Amen

31.03.2020
TT-Thanh Trước

TAN TÁC

TAN TÁC

Hoàng hôn rơi sợi nắng
Đêm tan tác não nề
Tiếng đời ru khắc khoải

Câu kinh dường u mê…


31.03.2020
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

ĐIÊU LINH

ĐIÊU LINH

Ta về cạn chén vùi men đắng
Ngạo kiếp nhân sinh bạc chữ tình
Câu thơ lạc lõng...hồn hoang lặng 

Giọt đàn rơi rụng...
Phím điêu linh...!

29.03.2020
TT-Thanh Trước

NGHÊU NGAO

NGHÊU NGAO

Ta về...
gieo câu bằng trắc
Lời thơ da diết ngọt ngào

Ướp hương tình đong nhịp thở
Ru đời...thôi hết lao đao

Ta về...
hâm bầu rượu nóng
Dưới trăng chung tạc chén thù
Nghêu ngao vài câu tứ tuyệt
Say vùi quên kiếp phù du...

29.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2020

KHẼ

KHẼ

Một làn thu thủy...
thoáng lao xao
Một đóa thanh xuân...

Suối mộng trào
Lâng lâng...
Gió nhẹ
lay nhành trúc
Vô tình khẽ chạm...
Yếm...nao nao...

26.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2020

NHU MÌ

NHU MÌ

Từ đêm mộng lạc hồn ngơ ngẩn
Vớt ánh trăng ngà đọng khoé mi
Từ hoa nụ hé hương trinh thoảng 

Thấm giọt nồng...say...
Chút nhu mì...!

25.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

THẾ GIỚI SAU TRẬN DỊCH CORONA

THẾ GIỚI SAU TRẬN DỊCH CORONA

Tôi thường tự hỏi: khi nào trận dịch này sẽ chấm dứt và cuộc sống trở lại bình thường? Không phải quá bi quan nhưng câu trả lời có lẽ là không bao giờ! Dù một ngày nào đó cơn đại dịch Corona lắng dịu, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ biến mất hẳn, chỉ khác một điều là chúng ta sẽ tiếp tục sống với chúng! Cuộc sống khi nào trở lại bình thường? Cũng không bao gi
ờ có chuyện này!

Ở thời đại văn minh này cuộc sống qua rất nhanh! Ai ai trong chúng ta đều chạy đua hằng ngày để theo kịp mức tiến của kỷ thuật, của kinh tế...Trong cuộc chạy đua mỗi ngày này không ít người trong chúng ta bỏ rơi lại những thứ đơn giản, bình thường nhưng không kém phần quan trọng, trong đó có cả thời gian cho cảm thông và yêu thương! Trận đại dịch này có thể nói đã đưa cả thế giới trở về điểm khởi đầu! Những thói quen hằng ngày bị cấm đoán hay hạn chế, cuộc sống tất bật bị chậm lại hay ngừng hẳn...Bị giam lỏng 24/24 giữa bốn bức tường một mình hay với những người thân mà chúng ta thường ngày chỉ có một vài giờ gặp gỡ...Chúng ta bắt đầu học cách lắng nghe và cảm thông, học cách sống mới, cư xử mới.... Một cuộc sống ít hoang phí hơn, một cách cư xử cẩn trọng hơn! Giá trị của vật chất cũng đổi khác, xuống thấp hơn...giá trị của sức khỏe, của tình cảm giữa người và người được nâng cao...chúng ta tìm mọi cách nhích lại gần nhau hơn...dù không thể ôm lấy nhau!

Thế giới này sẽ ra sao sau trận dịch? Tôi không biết...nhưng điều chắc chắn là sẽ không còn như trước! Có lẻ trong một ngày nắng đẹp như hôm nay tôi sẽ ngưng việc làm, ra quán ngồi uống một ly cafe, hay một ly bia...tận hưởng từng tia nắng trên khuôn mặt, hít thật sâu làn không khí trong lành, mĩm cười hạnh phúc với người ngồi bàn kế bên...và cũng có thể tôi đứng lên, tiến đến ôm lấy họ và chúc lời bình an!

Với tôi trận dịch này vừa là kết thúc nhưng đồng thời cũng là một bắt đầu cho một thế giới khác mà tôi hy vọng sẽ tốt hơn, sẽ thấm tình người hơn...

Vài cảm nghĩ trong mùa dịch.

24.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2020

CHÂU PHA

CHÂU PHA

Xuân về mãi dõi bóng người xa
Rượu thiếu tri âm...nhạt chén trà
Lãng đãng hơi sương ngày Hạ chớm

Mơ màng sợi nắng buổi Thu qua
Tay lơi kỷ niệm bờ môi úa
Mắt đọng thời gian ngấn lệ già
Tuyết phủ Đông sang hồn rét lạnh
Đêm tràn ký ức...giọt châu pha...

23.03.2020
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

NHẬT KÝ COVI

NHẬT KÝ COVI

Từ mấy tuần nay trong đầu tôi lúc nào cũng lẩn quẩn chung quanh vấn đề bệnh dịch. Nói đúng hơn là từ lúc bệnh dịch bắt đầu lan rộng ở Vũ Hán và khi thành phố này bị phong tỏa. Tôi không nhớ rõ ngày nào...hình như khoảng cuối tháng giêng. Theo dõi và lo lắng cho bạn bè tại quê hương...gần quá, gần Trung Hoa quá. Nhưng rồi cơn dịch đã không dừng lại ở Vũ Hán hay Á Châu mà đã lây lan ra khắp thế giới...Âu, Mỹ, Úc và ngay cả Phi cũng đã có người nhiễm. Cái lo lắng cũng đã lan ...rộng ra...không còn dành riêng cho những người thân yêu ở VN mà thêm ở Mỹ, Úc, Pháp, Canada...và nhất là cho gia đình tôi đang sống tại Đức. Ba mẹ tôi đã gần 80...hai đứa con trai, một hiện vẫn chung sống với tôi, một ở riêng, cách tôi 80 km, gia đình của hai đứa em trai cách tôi 80-100 km.

Cuộc sống ở Đức, quê hương thứ hai của tôi chỉ trong vòng mấy tuần thôi mà như hoàn toàn đổi khác. Số người bị nhiễm từ 16 (24.02.2020) nay đã lên đến 23.129 với 93 ca tử vong! Trường học, cơ sở, quán xá...đóng cửa...Biên giới cũng đóng, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Vài nơi đã có lệnh giới nghiêm, những nơi còn lại thì có lệnh cấm tụ tập trên 2 người! Đó là những chuyện trên đất nước tự do này rất hiếm xảy ra...chỉ có trong chiến tranh...mà đúng vậy...chúng ta đang đứng giữa trận chiến chống lại Coronavirus. Cuộc chiến này bao giờ kết thúc...và kết quả ra sao...?! Không ai biết trước. Nhưng chuyện ngay trước mắt là phải cố gắng sống còn...giữ an toàn và nhất là phải giữ vững tinh thần vì đây chỉ mới là khởi đầu…

Trong thời điểm mà tất cả đều hoang mang lo lắng hình như người ta xích lại gần nhau hơn, quan tâm đến nhau nhiều hơn. Có những người trước giờ chỉ biết có công việc, tiền bạc, không có thời giờ cho những người thân thương hay cho chính mình, nay lại hằng ngày điện thoại nhắn tin hỏi han! Hứa hẹn sẽ gặp nhau sau mùa dịch...hình như đó cũng là mục tiêu để cho người ta cố gắng đạt được. Riêng tôi...vẫn còn một lời hứa...vẫn mong thực hiện được…

Cầu bình yên cho tất cả mọi người. Hãy yêu thương và quan tâm nhau thay vì giận hờn ganh ghét. Có người từng nói với tôi: “Chúng ta không có đủ thời gian để yêu thương nhau, thì sao lại phải lãng phí nó cho những chuyện không đâu.”
Và bất chợt tôi nhớ đến một bài hát “Nếu chỉ còn một ngày để sống”.


22.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2020

KHÔNG BAO GIỜ ĐỦ

KHÔNG BAO GIỜ ĐỦ

Em cố ngưng nhịp thở
Cứ giữ mãi như thế
Em không thể để phút giây này chấm dứt

Anh đã gieo trong em một giấc mơ
Và nó đang vỡ oà
Anh có nghe được tiếng vang?
Hãy nắm lấy tay em
Hãy cùng em chia sẽ nó
Vì hỡi dấu yêu...
Không anh:


Ngàn muôn ánh sáng của đèn pha
Hay tất cả các vì sao mà ta trộm của trời đêm
Sẽ không bao giờ đủ
Không bao giờ đủ

Những lầu vàng điện các đều quá bé nhỏ
Đôi tay này có thể ôm trọn thế giới
Nhưng sẽ không bao giờ đủ
Không bao giờ đủ
Với em


Không bao giờ
Không bao giờ
Với em…


Không bao giờ...
Với em…


21.03.2020
TT-Thanh Trước

(Phóng dịch)

DỖ ĐÊM

DỖ ĐÊM

Giấc ngủ không tròn dạ héo hon
Sầu tư ấp ủ dáng hao mòn
Người xa lặng tiếng...ai hoài ngóng

Giá lạnh đêm về...tím môi son

Chuốc chén men nồng cạn nỗi đau
Yêu thương tựa lá úa phai màu
Cười đây...khóc đó...đời hờ hững
Rượu đắng quên sầu...dỗ giấc mau...

21.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

NHỎ NHỚ LẮM...

NHỎ NHỚ LẮM...

Nhỏ nhớ lắm...
Ngày vắng Anh thêm ngập tràn nỗi nhớ
Thèm tiếng yêu...thèm câu nói thân quen

Đêm hoang lạnh...thèm vòng tay âu yếm
Nhỏ nhớ lắm....Anh nè...Nhỏ nhớ lắm...!

Nhớ câu chào dành cho Nhỏ mọi khi
Nhớ tiếng cưng...lời nhắc nhở...ngủ ngoan đi
Nhớ phút lặng yên...bên Anh...không nói một lời gì
Chỉ cảm nhận...có Anh...thế là đủ
Không có Anh, Nhỏ bơ vơ lạc lõng
Giữa dòng đời mỏi mệt...âu lo
Cố vượt qua bao gian khó chực chờ
Chỉ cần mỗi bờ vai Anh, Nhỏ tựa

Anh xa vắng...Nhỏ mong chờ quay quắt
Nhớ từng câu, từng chữ dẫu xa xăm
Chút yêu thương ta hò hẹn...để dành
Và hứa sẽ bên nhau...khi đủ nợ
Duyên gặp gỡ, đâu ai toan tính trước
Trao lời yêu, nào ai rõ nguyên do
Cuộc đời vốn không đủ thời gian để giận hờn
Dành trọn vẹn những yêu thương ta đang có

Nhỏ nhớ lắm...
Anh đâu...Có biết...?!
19.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 17 tháng 3, 2020

CẢM NHẬN: NHỎ... LẠI NHỚ

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC BÀI THƠ HAY " NHỎ... LẠI NHỚ! " CỦA ĐẶNG LÊ THANH TRƯỚC.

Nhỏ lại nhớ Anh...
Thèm lắm tiếng cưng
Anh gọi Nhỏ bao ngày
Thèm hơi ấm...
Thèm vòng tay ôm lấy Nhỏ
Thèm hơi thở...
Đọng vương mùi khói thuốc
Khoảng không gian...
Chỉ riêng Nhỏ và Anh!


Nhỏ lại nhớ Anh...
Nhớ những lúc vào khuya
Đêm trở giấc
Lời dịu dàng Anh bảo...
"Ngủ ngoan đi! "
Nhớ câu thơ
Ru khắc khoải phận người
Và thêm nhớ ...
Niềm đau...
Dâng lồng ngực!


Nhỏ lại nhớ Anh ...
Nhớ ray rứt...
Nhớ...
Không lời nào có thể tả
Muốn gào lên...
Cho vơi bớt nỗi đợi chờ...
Mặc kệ ai...
Chê cười Nhỏ khùng điên
Nhỏ chỉ biết tim tràn đầy...
Một chữ... Nhớ!


Nhỏ lại nhớ Anh rồi...! 

            Thanh Trước.
-----------------------------------------
Bắt được rồi nghe Nhỏ. "Nhỏ lại nhớ Anh..." Lần này thì không chối cãi nữa nhé. Không như lần trước nũng nịu rồi bảo "Nhỏ nhớ ít thôi mà! " Ai cũng biết tình yêu là bài ca thương nhớ làm người ta bồn chồn, lo lắng và suy nghĩ miên man. Nhớ là khao khát và mong ước có lại những phút giây hay những ngày tình mộng tươi đẹp để bớt cô quạnh. Chính vì thế mà nhớ lại "thèm "


 " Nhỏ lại nhớ Anh...
Thèm lắm tiếng cưng
Anh gọi Nhỏ bao ngày
Thèm hơi ấm...
Thèm vòng tay ôm lấy Nhỏ
Thèm hơi thở...
Đọng vương mùi khói thuốc
Khoảng không gian...
Chỉ riêng nhỏ và anh! "


Thấy chưa! Thèm tiếng "cưng "dịu dàng, ấm áp đầy yêu thương. Tiếng "cưng "đồng nghĩa với tiếng em nhưng được gọi theo ý thích, cách bày tỏ tình yêu thì tiếng cưng "trong bài thơ tràn đầy hạnh phúc mà chỉ riêng cho hai người yêu nhau.. Nghe tiếng gọi là biết Anh đã đến sẽ có hơi ấm của vòng tay ôm, hơi thở của hai con tim sát vào nhau. Lúc ấy, hơi thuốc lá quen thuộc cũng là hương hoa của tình yêu. Không gian mênh mông kia Nhỏ không cần. Nhỏ chỉ cần cái không gian bé xíu ấy để hơi thở, hơi ấm và nụ hôn ngọt ngào quyện vào nhau rồi tan chảy ra trong đê mê...Nhưng giờ đây làm sao có được. Thèm nên nhớ rồi khao khát cho bớt lạnh lùng.
Ngày nhớ đêm mong mà mong chờ để nuôi hy vọng Anh sẽ đến và... nhưng trên tất cả là sự yêu thương dịu dàng, sự ân cần của Anh. Đêm khuya mà trở giấc để được Anh vỗ về :"Ngủ ngoan đi! ".Hạnh phúc là đây. Tình yêu tuyệt vời cũng là đây! 


 "Nhỏ lại nhớ Anh...
Nhớ những lúc vào khuya
Đêm trở giấc
Lời dịu dàng Anh bảo...
"Ngủ ngoan đi! "


Nhớ thì chả ai cấm, chẳng ai cười và có ai cười thì nên thông cảm cho họ vì tình yêu của họ đã mất với trái tim đầy vết sẹo khổ đau. Nhớ là bức tranh lòng nhiều cung bậc và nhiều màu sắc nên mới "ray rứt, khắc khoải "đến thế. Chữ "nhớ " nghĩ cũng ngộ. Nó là Viên đạn vô hình, một vết chém gây thương sâu nhưng chữ nhớ cũng đầy phép màu mang đến niềm vui, hy vọng cho ai biết đợi chờ, biết vượt qua nghịch cảnh để đón nhận hạnh phúc. Nhớ là đóa hồng của tình yêu phải không Thanh Trước. 


 "Mặc kệ ai...
Chê cười Nhỏ khùng điên
Nhỏ chỉ biết tim tràn đầy...
Một chữ... Nhớ! "


 "Nhỏ ...lại nhớ! " là bài thơ hay tiếp nối bài "Nhỏ nhớ... ít " của Thanh Trước. Thể loại thơ tự do được viết để nỗi nhớ đi tận cùng tâm khảm, sâu sắc mà nhẹ nhàng đáng yêu làm sao. Dấu ba chấm được dùng để diễn tả âm thanh gọi thầm vừa tha thiết, vừa mong đợi biết bao. Dấu ba chấm trong các câu "Và thèm nhớ... /Niềm đau... /Nhớ ray rứt... "có tác dụng đánh dấu chỗ ngừng nói của tác giả nhằm mục đích cho ta biết cung bậc và sắc màu của nỗi nhớ trong trái tim cô. Cách dùng dấu câu thật tuyệt.
Không biết Thanh Trước có cho ra mắt bạn đọc bài thơ nào về nỗi nhớ của Nhỏ hay không nhưng tôi tin là có. Chúng ta hãy đợi nhé.


Chau Doan

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2020

THEO TA...

THEO TA...

Theo ta...
ngày tháng buồn tênh
Nắng phai giọt nắng...

hồn chênh vênh hồn
Môi khô khát một nụ hôn
Về nghe nỗi nhớ dập dồn tim côi

Theo ta...
mùa cũng lạc trôi
Gót đời phiêu lãng...
phai phôi tình trần
Đông tràn lạnh buốt châu thân
Gió khuya dỗ giấc mộng gần...
Yêu xa...

Nhớ ai...
mỏi mệt phím ngà
Nguyệt cầm vẳng tiếng xót xa...
dỗi hờn
Đêm về chiếc bóng cô đơn
Tóc sương lẻ sợi...
Sầu...mơn man...sầu!

16.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

BÌNH YÊN

Đã mấy tuần qua tinh thần căng thẳng, mỏi mệt...không tập trung làm gì được. Muốn viết chút gì đó để khuây khỏa mà cũng không xong. Biết rằng với tình trạng hiện giờ không còn cách nào hơn là bình tĩnh, cố gắng giữ mình...vì mình và cũng vì người. Nói rất dể...nhưng làm rất khó...khi tất cả quanh mình đang rối loạn cả lên!
Từ công việc làm, đi đứng, di chuyển...không có gì còn gọi là bình thường. Thêm tin tức trong nước, ngoài nước dồn dập...tất cả chỉ vây quanh một đề tà
i: bệnh dịch! Chỉ trong vòng hơn 2 tuần, từ khi 2 người vùng NRW nơi tôi ở nhiễm bệnh...số người bị lây lan cả nước đã lên đến 2.400! Vài quốc gia đã không cho dân Âu Châu nhập cảnh. Italy gần như hoàn toàn tê liệt, ngoại trừ nhà thuốc Tây, siêu thị thực phẫm và cây xăng tất cả những cửa hàng, cơ xưởng khác đều đóng, trường học thì đã nghỉ từ lâu, người dân chỉ được ra khỏi nhà lúc cần thiết!
Mệt...không muốn theo dõi tin tức nữa để tâm yên. Thôi thì nghe chút nhạc... cho bớt căng thẳng...Cầu cho mọi người được bình yên!


13.03.2020
TT-Thanh Trước
—————————

BÌNH YÊN
Tác giả: Trần Tiến


Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên
Bình yên để gió đưa em về
Bình yên ta chờ nghe
Chờ nghe tình vỗ lên tim mình
Chờ nghe tình lung linh
Bình yên để nắng soi môi thơm
Bình yên ta mừng
Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
Mừng em đã biết xót thương tình yêu
Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau
Như một câu hát ứa ra từ tim
Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên
Để quên hết khó khăn chia lìa
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên
Bình yên để…

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2020

CHẾNH CHOÁNG

CHẾNH CHOÁNG

Đêm tàn...rượu nhạt...chuốc hồn say
Cõi tạm trần gian được mấy ngày?
Mệt trí bao người toan tính kỹ

Đau đầu lắm kẻ lập mưu hay!
Cười câu nghĩa tận...hoà chung đắng
Ngạo chữ vong tình...cạn chén cay
Xót kiếp nhân sinh...nhiều khổ lụy
Hơi men...chếnh choáng...cuộc bi hài...!!!

11.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

TÌNH KHÚC CHO EM

Cả thế giới hốt hoảng, hoang mang...lên cơn sốt vì bệnh dịch Corona. Nước Đức, quê hương thứ hai của tôi cũng đã có hơn 1.000 ca nhiễm, mà vùng tôi ở là nơi bị nặng nhất với gần 500 ca. Theo dự đoán của các chuyên gia bệnh dịch thì phải ít nhất 70% dân số thế giới bị nhiễm...bệnh mới dừng tốc độ lây lan. Không trách mọi người lo âu hoảng sợ.
Những ngày qua, theo dõi tin tức...tôi thật mệt mỏi. Cái cảm giác bất lực như ứ nghẹn trong lồng ngực. Lo lắng cho những người thân... yêu gần xa...mà không làm gì được...chỉ biết khuyến cáo mọi người tự giữ mình, cũng như chính mình cũng hết sức gìn giữ...vì mình, vì người.
Thơ văn gì tôi viết cũng không xong...tinh thần căng thẳng...nghe nhạc...cho hồn lắng đọng.
Tôi rất yêu nhạc Lê Uyên Phương...Ca khúc nào cũng rất nồng nàn nhưng cũng đầy khắc khoải...trong hạnh phúc đã mang mầm móng chia lìa. Có lẽ vì ý thức được cuộc sống vô thường, cuộc đời ngắn ngủi...nhạc của anh chị như một lời nhắn nhủ: Hãy yêu nhau đi...khi còn có thể, hãy yêu nhau đi...yêu hết mình, yêu thật lòng...yêu nhau như chỉ còn mỗi ngày hôm nay...Yêu nhau đi...yêu nồng nàn, dù biết yêu tình yêu muộn màng...!
Có người cho rằng tôi đa tình, lãng mạn...vì khi yêu ai...tôi yêu hết lòng, yêu bất chấp...nhưng lại không hẹn đời, hẹn kiếp...và cũng không thích ai thề thốt trăm năm, ngàn năm. Duyên đến...gặp nhau, yêu nhau...trân trọng những gì đang có...vì ai biết mai này ra sao! Duyên đi...thì có cố giữ hay níu kéo cũng không xong...Tiếc nuối...có lẻ ai cũng có nuối tiếc...nhưng đừng để phải nuối tiếc vì đã phí thời gian cho những chuyện không đâu mà bỏ quên yêu thương trước mặt! Nếu có tiếc nuối thì nên tiếc cho những ngày hạnh phúc sớm qua mau...
Hi...hình như tôi hơi lang man rồi...Ây da...cái cô Vi này thật tai hại...
Nghe nhạc tiếp tục thôi...!


09.03.2020
TT-Thanh Trước
——————————

TÌNH KHÚC CHO EM
Tác giả: Lê Uyên Phương


Như hoa đem tin ngày buồn
Như chim đau quên mùa xuân
Còn trong hôn mê buồn tênh
Lê mãi những bước ê chề
Xin cho thương em thật lòng
Xin cho thương em thật lòng
Còn có khi lòng thôi giá băng


Cho em môi hôn vội vàng
Cho em quen ân tình sâu
Dù em không mong dài lâu
Xin cất lấy ước mơ đầu
Cho tôi yêu em nồng nàn
Cho tôi yêu em nồng nàn
Dù tháng năm buồn vui bàng hoàng


Vì đâu mê say phồn hoa
Như áo gấm sáng lóng lánh
Ôm rách nát không tâm linh
Ôm tiếng hát không hơi rung nghèo nàn
Còn yêu chi hoa ngày xanh
Héo hon vì mong manh
Bỏ quên lại người sau ngỡ ngàng


Thương em khi yêu lần đầu
Thương em lo âu tình sau
Dù gương xưa không được lau
Soi lấy bóng mối duyên sầu
Cho tôi yêu em nồng nàn
Cho tôi yêu em nồng nàn
Dù biết yêu tình yêu muộn màng

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2020

CÓ NỖI NHỚ...

CÓ NỖI NHỚ...

Có nỗi nhớ...
đang chực chờ vụn vỡ
Đêm lạc loài buồn trở giấc ngu ngơ

Gió than van bên cung phím hững hờ
Tim tự thú...hoài mơ...đời vô vọng

Có nỗi nhớ...
đang thét gào...khản giọng
Đốt yên bình cháy bỏng mảnh hồn đơn
Dấu yêu xa...cho môi mắt dỗi hờn
Đêm hoang lạnh...chập chờn...bờ mộng mị

Có nỗi nhớ...gặm nhấm...và...âm ỉ...

08.03.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

KHÔNG ĐỀ

KHÔNG ĐỀ

Ngày đi...
giọt nắng hanh hao
Bóng liêu xiêu...

Bóng
Hồn xao xát...
Hồn...
Đông tràn...lạnh buốt môi hôn
Câu thơ trăn trở...sầu chôn kín...sầu!

05.03.2020
TT-Thanh Trước