Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2020

CHƯA...

CHƯA...

Xuân...
dần trôi
Hạ...

dần trôi
Tóc pha sương điểm...bờ môi nhạt nhoà

Chiều hoang lạnh nụ hoa sầu úa
Xót xa tàn nhuỵ rữa hương bay
Đêm khắc khoải niềm đau oà vỡ
Rượu men nồng...chưa uống vội say

Mi...
chợt cay
Mắt...
chợt cay
Lệ khô đọng sót tháng ngày hắt hiu

Chân mòn mỏi liêu xiêu nhịp bước
Lối xưa gầy...xuôi ngược về đâu
Tim khờ khạo...gót đời hờ hững
Dấu yêu nào theo sóng cuộn mau

Thương
mùa Ngâu...
Khóc
mùa Ngâu...
Lá rơi từng chiếc nghẹn ngào giấc khuya

Trăng nửa mảnh...còn kia nỗi nhớ
Mộng chợt về trăn trở niệm xưa
Hồn hoang phế lạc loài vụn vỡ
Trống vắng vòng tay...luyến hương thừa

Thu
tàn chưa...
Đông
về chưa...?

31.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2020

NIỆM

NIỆM

Ta về sám hối ăn năn
Niệm kinh vô lượng nghe Trăng trở mình
Hồi chuông cứu độ sinh linh

Lặng trong tiếng mõ bóng hình Liêu trai

Này mình hạc, nọ dáng mai
Chập chờn ẩn hiện đêm ngày vọng ngân
Nam mô hỉ xả...tay lần
Hạt tràng đứt đoạn...yêu gần...Phật xa!

29.05.2020
TT-Thanh Trước

MỜ ẢO...

MỜ ẢO...

Mây giăng...
Phủ đỉnh ngọc ngà
Thiên thai mờ ảo...

Lụa là...
buông lơi

Gió khuya...
Run rẩy tay mời
Nguyệt cầm khe khẽ
Đầy...vơi...
Nụ tình!

29.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2020

THOÁT THAI

THOÁT THAI

Môi khát cháy
giữa hoàng hôn rực lửa
Nắng ngập ngừng 

ve vởn gót chân trần
Đêm réo gọi...
tay lần miền đất hứa
Thoát thai hồn chìm cõi mộng phù vân...

28.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2020

ÂM ĐƯA

ÂM ĐƯA

Lặng nghe nỗi xót xa trào
Thời gian trắng rụng hanh hao phận người
Nhạc chiều từng phím chậm rơi

Nắng len lén trộm hương đời xa bay

Tay đong đầy chén men cay
Dỗ đêm giấc muộn cơn say tục trần
Dật dờ tiếng gọi tiền thân
Âm đưa từ chốn mộ phần hoang liêu

Sương mờ...thềm lạnh...tường rêu..
Gió khuya rên siết...hồn phiêu diêu hồn!

25.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

TÂY THI

TÂY THI

Một mảnh trăng phơi rạng Thái hồ
Đây người thục nữ hiến Cô Tô
Phù Sai kết oán...hờn vong quốc

Câu Tiễn bày mưu lật nghiệp đồ
Nức nở Tây Thi rời đất Việt
Bùi ngùi Phạm Lãi tiến trời Ngô
Tình riêng gác lại đền sông núi
Một mảnh trăng phơi rạng Thái Hồ.

24.05.2020
TT-Thanh Trước

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

ĐIÊU THUYỀN

ĐIÊU THUYỀN

Gương nga lộng lẫy sắc Điêu Thuyền
Vũ điệu mê hồn Lữ Phụng Tiên
Quyết chí đền ân câu hiếu thuận 

Bền tâm trả nghĩa chữ trung hiền
Mưu thần chước quỷ Tư đồ lệnh
Nhất tiễn song hùng sử ký biên
Đổng Trác tan đời...tay mỹ nữ
Ngàn năm hậu thế mãi lưu truyền.

24.05.2020
TT-Thanh Trước

DƯƠNG QUÝ PHI

DƯƠNG QUÝ PHI

Dung nhan diễm tuyệt khó ai bì
Vũ khúc Nghê Thường tiếng Quý Phi
Sắc nước hương trời Thiên tử lụy 

Hoa nhường nguyệt thẹn Tản nhân ghì
Triều trung loạn kỷ gây hờn oán
Phản tướng công thành tạo hận bi
Nén lệ Huyền Tông ban lệnh tử
Giây oan siết chặt giữa xuân thì.

24.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2020

CHIÊU QUÂN

CHIÊU QUÂN

Vẳng vọng ru hồn tiếng oán than
Bi thương khúc điệu giữa đêm tàn
Chiêu Quân ải nhạn hờn dang dở

Hán Đế lầu rồng khóc hợp tan
Lỗi hẹn trăm năm đền nợ nước
Quên thề trọn kiếp vẹn trung can
Tỳ bà trổi nhạc...sầu nhi nữ
Tử biệt sinh ly...lệ xót tràn.

23.05.2020
TT-Thanh Trước
 

BUỒN RƠI...

BUỒN RƠI...

Bến hẹn mong chờ sóng tình vương
Bờ xưa vẫn đợi suốt canh trường
Bụi lau ngọn cỏ chân hoài vướng

Bãi cát ghềnh rêu gót mãi tường
Bởi vệt thời gian tràn mọi hướng
Bao điều kỷ niệm trải ngàn phương
Biết đàn lỗi nhịp cung trầm tưởng
Buồn rơi cuối Hạ...nhạt môi hường.

23.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

CỢT

CỢT

Men cay giọt đắng lãng quên phiền
Cạn chén ru hồn lạc cõi tiên
Đắm mộng Minh Hoàng thiên sử chép 

Mò trăng Lý Bạch cổ thư truyền
Thi nhân đối ẩm trào dâng hứng
Mặc khách giao tình khắc đậm duyên
Khuấy động càn khôn cười cợt bỡn
Nhân gian một kiếp xót xa triền...

22.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020

NHỮNG TÀN PHAI

NHỮNG TÀN PHAI

Những tàn phai chợt gọi
Phôi pha vết son đời
Bước chân trần mệt mỏi

Tim lạc loài chơi vơi

Những dấu yêu sầu úa
Câu thơ xót xa tràn
Xuân trôi...hương nhuỵ rữa
Hạ gầy...mưa lệ chan

Những mảnh hồn đơn lẻ
Đêm trăn trở...vật vờ
Môi khô cằn cỏi đợi
Nụ yêu nào ngu ngơ...

Những tàn phai mãi gọi...!

19.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

THOÁNG MÂY BAY

THOÁNG MÂY BAY

Chỉ là thoáng mây bay
Sao lạc loài niềm nhớ
Chiều từng chiều bỡ ngỡ

Nghe rạn vỡ hồn côi

Chỉ giây phút bồi hồi
Môi tìm môi vụng dại
Dòng đời con nước chảy
Nghe tê tái ngập lòng

Chỉ là thoáng hư không
Giọt sầu mông mênh đổ
Hạ ngộp trời sắc đỏ
Tim loang lổ...tình đau

Nghe đời bước qua mau
Ta chênh chao lạc lối
Yêu thương chừng hấp hối
Đàn ai lỗi đường tơ...

18.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

DẬP DỒN

DẬP DỒN

Trăng non ngẩn mình nín thở
Bên song len lén rập rình
Thiên thai nụ đào hé mở

Hương đời với gọi bình minh

Dập dồn sóng xô ngọn sóng
Đồi xuân suối biếc dạt dào
Tay lơi...rã rời cõi mộng
Giọt tình loang lổ...trời sao!

15.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

NỈ NON

NỈ NON

Gió khuya dỗ dành non nỉ
Trăm năm chỉ phút giây này
Chăn lơi gối nhàu...thủ thỉ

Thiên đàng sấp ngửa đôi tay

Sương đêm trộn hoà hơi thở
Ngọt bờ môi dấu mộng thường
Trăng non thèm thuồng trộm ngó
Dỗi hờn...bão dậy trùng dương...

14.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

HOANG PHẾ

HOANG PHẾ

Thu sang...
nức nở nghẹn ngào
Lá phơi xác lá...

hanh hao giọt đời
Men cay
chuốc chén đầy...vơi
Nửa hồn hoang phế...lặng rơi cõi sầu!

13.05.2020
TT-Thanh Trước

KHÁT

KHÁT

Đông tràn...
lạnh mảnh tim côi
Ngộp trời băng tuyết

im phơi cuộc tình
Mộng đời cạn chén điêu linh
Gió khuya trở giấc...khát bình minh xưa!

13.05.2020
TT-Thanh Trước

TRĂNG LẺN...

TRĂNG LẺN...

Chỉ trăng lẻn vào ô cửa
Đêm hờn...xé toạc màn đêm
Tay ngoan giật mình bỏ lỡ

Nụ yêu thơm ngát bên thềm

Chỉ mây vụng về che khuất
Đồi xuân he hé thẹn thò
Cỏ non tươm trào mật ngọt
Men tình đọng ngất trời mơ...

13.05.2020
TT-Thanh Trước


Thứ Ba, 12 tháng 5, 2020

HÉO ÚA

HÉO ÚA

Hạ vàng...
héo úa niềm đau
Nắng khô cằn cỗi 

nhạt màu hương yêu
Bâng khuâng...chiều xót xa chiều
Rụng rơi nỗi nhớ...cô liêu ngõ hồn!

12.05.2020
TT-Thanh Trước

HƯ HAO

HƯ HAO

Xuân trôi...
nhạt bóng xuân thì
Gió lay cánh gió...

ôm ghì niềm đau
Chiều rơi...
Phiến cỏ lao xao
Ta về...
gom nhặt hư hao phận người...!

12.05.2020
TT-Thanh Trước


Thứ Hai, 11 tháng 5, 2020

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ VẾT XƯA

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ VẾT XƯA

Jean Cocteaus đã viết đâu đó trong tác phẩm của ông:"Thi Ca là một tôn giáo không có niềm kỳ vọng". Tín đồ của tôn giáo đó phải kể đến Titi Dang với thi danh Thanh Trước ....
TT đến với thi ca không với niềm kỳ vọng để được gọi là thi sĩ, hay để nổi tiếng mà đi tìm sự đồng cảm và niềm tin từ nơi những người cùng tín ngưỡng. Với hàng trăm bài thơ và bốn tập thơ được xuất bản trong một thời gian ngắn và những băn khoăn trăn trở khi có những giây phút tưởng chừng như ngôn ngữ đi ra khỏi tâm hồn, đã cho thấy tấm lòng của cô đối với thi ca. Tuy nhiên sự sáng tác sung mãn đó không thể nào tránh khỏi một số khiếm khuyết ở một số bài thơ. Ở đây tôi không nhắc đến những hạt sạn mà chỉ nói đến những viên ngọc trong thơ TT, những viên ngọc lấp lánh trí tuệ và lung linh cảm xúc .Điều này được hình thành từ sự cố gắng tìm tòi, học hỏi cộng thêm sự tinh tế và thiết tha với thi ca của cô.

Những câu thơ phát ra tự nhiên được cấu thành từ những uẩn ức cuộc đời, những xót xa trong tình yêụ. Vầng trăng đã thành giọt lệ, tình là biển nước mắt, tâm hồn cuộn giữa trùng khơi và TT theo nhau rơi xuống ...cõi đời.

Trăng rơi...
trên đỉnh mùa đông
Tình rơi...
giữa chốn bão giông biển đời
Hồn rơi...
sóng cuộn trùng khơi
Ta rơi...lạc lối ...
chơi vơi ...cuộc trần ...!
(Rơi -Vết Xưa )

Có khi trăng bị chia đôi vì niềm đau dĩ vãng.

Nửa mảnh trăng khuya lạc giữa trời
Ru hồn quạnh quẽ giấc chơi vơi
Tay ôm dĩ vãng chìm hơi thở
Vẳng chút dư âm...xót mộng đời!
(Nửa Vầng Trăng-Vết Xưa)

Nỗi niềm thương tiếc đó là những hoài niệm về quá khứ.

DẤU vết rêu xanh phủ mộng thường
XƯA hằn ký ức đọng mùi hương
XE vang tiếng vọng người dời gót
NGỰA hí âm thanh kẻ lạc đường
HỒN chạnh đau lòng đời viễn xứ
THU tràn xót dạ kiếp tha phương
THẢO lư rượu chuốt chung vừa cạn
NỀN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG
(HOÀI NIỆM-VẾT XƯA)

Trong tận cùng nỗi niềm thương nhớ đó vẫn mãi là hình ảnh quê nhà thân yêu nơi chốn cũ mỗi lần nhớ lại đã được TT cô đọng bằng những vần thơ dàn trải tâm trạng chung của những ai mang nặng nỗi buồn ly xứ.

Ta ngồi đếm thời gian miền đất lạ
Dấu quê hương mờ biển cả xanh ngời
Sóng vổ về ru nỗi nhớ ngàn khơi
Xua kỷ niệm đọng vời trang nhật ký
(LẶNG ĐẾM-VẾT XƯA)

Phần lớn trong hầu hết ngôn ngữ TT dùng rất trau chuốt mang đậm nét Đường Thi ngay cả trong những vần thơ Lục Bát.

Môi kiêu
nếm giọt sương lành
Tay ngoan vụng vội
vén mành tóc tiên
Lạc trôi suối mắt nhung huyền
Rã rời quấn quyện hương nguyền cung mây...
(HƯƠNG NGUYỀN-VẾT XƯA)

Tuy nhiên không vì đó mà thơ TTtrở thành xáo và cường điệu.

Lâu lắm rồi, tôi mới cầm bút viết lại những bài bày tỏ cảm xúc dài hơi như thế này. Chắc có nhiều sơ sót và có nhiều điều chưa nói trọn vẹn về thơ của TT. Do đó tôi xin dè dặt ngừng bài viết này tại đây bằng những câu thơ của TT, mà đúng hơn là câu hỏi của chính chúng ta về những dấu yêu đã mù khơi dĩ vãng.

Hỏi tình:
Vương chút môi son
Vết xưa đọng sót...có còn…
Nụ yêu ?”

VĂN AN

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

ĐIỆU SẦU

ĐIỆU SẦU

Đôi bờ cách trở nỗi thương vây
Để nhớ nhung kia mãi chất đầy
Đẫm khúc loan chiều hờn phiến cỏ

Đơn vầng nguyệt khuyết dỗi vòm mây
Đường xưa nhạt sắc xuân cô tịch
Đất lạ phai hương hạ úa gầy
Đượm xót xa vương sầu dáng liễu
Đêm hờ hững mộng chạnh lòng đây...

10.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

NGU NGƠ

NGU NGƠ

Chỉ một cơn gió thoảng
Rơi rụng cả trời mơ
Chiều hoang vu bỡ ngỡ

Ta...ngơ ngác thẫn thờ

Chỉ một cơn mưa nhỏ
Vương nhánh cỏ lạc loài
Nỗi đau chừng bỏ ngõ
Tim lạnh lùng đơn côi

Nửa vầng trăng hờ hững
Nửa mảnh hồn bơ vơ
Câu thơ nào tức tưởi
Ta...một đời ngu ngơ...!

09.05.2020
TT-Thanh Trước

ĐÊM TRỘM...

ĐÊM TRỘM...

Chỉ đêm khẽ khàng trộm gọi
Gió khuya len lén trở mình
Gối chăn ngập ngừng buông vội

Thẹn thùng phơi ánh nguyên trinh

Chỉ trăng nửa vành ngơ ngẩn
Môi tìm vụng dại bờ môi
Không gian ngọt mùi hương phấn
Tay lơi chìm giấc mộng đời...

09.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2020

CHÊNH VÊNH

CHÊNH VÊNH

Lâng lâng khói tỏa ngộp hương đời
Trống trải đưa hồn cõi mộng rơi
Chát đắng bờ môi cười cợt nhả...

Tê cay miệng lưỡi xót xa mời
Đêm tàn cạn chén sầu còn đọng
Lửa tắt khô bình não chẳng vơi
Tỉnh tỉnh...mê mê...trầm tục lụy
Chênh vênh ảo ảnh luyến lưu vời...


08.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

TA...

TA...

Ta lặng đếm tiếng thời gian vội vã
Mãi dần trôi...chiều bóng ngã hững hờ
Dấu yêu phai...gầy guộc khoảng trời mơ...

Trong hiu quạnh thẫn thờ chân nhịp bước


Ta ngồi vá tim côi đầy vết xước
Cuộc tình nào như con nước đầy...vơi
Sóng vùi chôn bao ảo mộng xa vời
Đêm hiu hắt lẻ loi bờ cát trắng


Ta nốc cạn chén đời nhiều cay đắng
Giọt men nồng trĩu nặng nỗi niềm riêng
Tóc pha sương theo ngày tháng ưu phiền
Môi khô cháy...cơn điên cuồng...thét gọi


Ta im đứng...nghe đời qua rất vội…!

07.05.2020
TT-Thanh Trước

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2020

HỜ HỮNG...

HỜ HỮNG...

Chiều hờ hững...im phơi sợi nắng
Lổ loang màu hoang phế thời gian
Mờ khói thuốc...men cay giọt đắng 

Xót xa đời bao chuyện hợp tan

Nhạc hờ hững...cung thương rời rã
Câu kinh buồn phủ lấp hồn côi
Giọt tình nào rơi miền sỏi đá
Dấu yêu vừa theo bọt sóng trôi

Đêm hờ hững...lạc loài nỗi nhớ
Tiếng tiêu sầu trỗi điệu ai bi
Trăng nửa mảnh rơi bờ vai nhỏ
Lạnh môi khờ...lệ ứa bờ mi

Ta hờ hững...nhặt về tim vỡ!

06.05.2020
TT-Thanh Trước


Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

Tản mạn với MEN TÌNH...

Tản mạn với MEN TÌNH...

Men tình... chuốc cạn hồn say
Mềm môi ... giọt đắng sầu lay giấc nồng...
(Men Nồng)


Đêm mưa rả rích, tôi rót cho mình ly rượu nóng, nếu cái cảm giác ngậm đắng, nuốt cay, tê dại đầu lưởi của men rượu nồng thì MEN TÌNH của thi nhân Titi Dang lại là, đọc đau, nghe nhớ và hồn thì say... chất ngất bỡi vì.

Men hòa... lệ ngấn... chan vừa
Hoang vu nỗi nhớ... rót thừa niềm đau...
(Men Nồng)


Và tôi đã say với…

Liêu xiêu bóng ngả đèn khuya rọi
Lạng quạng chân về phố vắng trơ
(TúyCa)


Đâu đó trong từng câu thơ tôi bắt gặp những cảm xúc, hình bóng của mình.

Một nửa người...
Một nửa ta...
Uống đi!
Quên cuộc ta bà thế nhân
Vui say...
ảo ảnh phù vân
Mai kia rũ gánh phong trần...
Cười vang!
(Uống Đi)


Hồn thơ của chị TiTi Dang được ủ Men Tình nên luôn sóng sánh chơi vơi.

Người say...
giọt đắng men nồng
Lãng du giữa chốn bụi hồng gió lay
............

Khát khao hơi ấm nụ hôn
Ru tình ngọt đỉnh Vu sơn lãng bồng...
(Người Say)


Rồi những khi.

Đêm tàn...
nguyệt cảnh mơ hồ
Thiên thai cõi mộng
xa mờ thế nhân…


Cho cơn say tiếp nối cơn say.
Say nỗi sầu nhân thế.


Men nồng... lạc cõi đam mê
Nhạt phai sắc úa lê thê kiếp trần
Thu tàn lá đổ bên sân
Vàng phơi mấy độ chạm ngần hư vô...
(Men Nồng)

Say cho phận mình.

Ru đời...
Lạc bước trùng khơi
Ru say men cạn ... rượu vơi... sầu đầy.
(Ru)

Say khi tình đời đen,bạc.

Cạn chung... nghiêng ngả trời mây
Cợt cười nhân thế đổi thay hững hờ
Vùi say mộng cảnh hoang mơ
Phù du cát bụi còn trơ phận đày...
(Cạn Chung)


Hồn tôi như được ủ trong Men Tình khi đọc xong tập thơ của chị . Những cung bậc cảm xúc lần lượt thăng hoa khi cùng chị Sầu, Thương, Phiêu, Lãng. Hỏi rằng trong cuộc đời nầy có ai chưa một lần say.

Từ khi...
gót hạ phai màu
Xác xơ cành biếc...
úa nhàu nụ yêu
Thu về... đọng nỗi cô liêu
Vườn xưa nhạt sắc rong rêu dấu hài


Gió ru...
điệu nhớ miệt mài
Hong hanh sợi nắng
u hoài chậm rơi
Hoàng hôn tím phủ chân trời
Khẽ khàng cánh lá...
nhẹ phơi giấc sầu...
(Giấc Sầu)


MEN TÌNH ngây ngất, chất xúc tác của đam mê.

NL

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ "MEN TÌNH

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ "MEN TÌNH "CỦA THANH TRƯỚC.

Đọc tập thơ "MEN TÌNH "của Thanh Trước, lòng tôi cảm xúc luôn xáo trộn. Mạch tình cảm cứ dâng trào theo cảm xúc của cô. Ban đầu NGHE thấy những "Đêm dài trống vắng "Cái trống vắng ấy cũng bỏ đi trong "chơi vơi hụt hẫng ".Bởi một lẽ đơn giản những yêu thương, những êm đềm tình tứ đã nhạt nhòa rồi theo năm tháng chờ đợi mà người ấy có đến đâu nên "cơn mơ vụt tắt ".Thanh Trước tìm gì trong cơn mơ ấy? Cô hoài mong tìm lại tháng ngày mặn nồng ân ái ,đằm thắm và ân cần nhưng giờ thì "Nỗi đau quyện chặt ".Nỗi đau ấy không thoát ra được nên lòng cô cứ "quay quắt ngậm ngùi ".Giờ NGHE xa hay gần đi nữa chỉ là tàn phai đến nỗi!"tim đá chơ vơ ".Buồn đến thế là cũng phải không Titi Dang.

NGHE để TRÔNG mà trông là sự chờ đợi là ước mong bước chân người về trên lối cũ. Tình mặn nồng, ấp ủ thành nỗi nhớ da diết để cho ngày tháng đậm dần trong tâm khảm, hương yêu quyện vào nhau thành MEN TÌNH khó phai mờ.. TRÔNG gì đây hỡi Thanh Trước? Thanh Trước muốn nhìn thấy những gì gọi là kỉ niệm. Nào là trông người, trông gió mây. Trông "hoa khoe đài biếc " để "bướm vờn mầm tỏa cánh mơ " và cô trông " nắng về hong ái ân ".Nhưng "Người đi sương gió muôn trùng /Bướcchân phiêu lãng mịt mùng khói mây ".Hình bóng ấy với bao nỗi nhớ thương giờ chỉ là ẢO ẢNH :
“Ru hồn ảo ảnh... trần hư thực
Tỉnh giấc Liêu Trai... vỡ mộng hờ! "

TỈNH MÊ đề bình tâm mà nhận biết cái ảo ảnh kia chỉ là PHÙ VÂN "Thiên đường cách biệt lệ sầu ngân " nên đường tơ dù cố níu kéo thì cũng đến lúc ĐỨT ĐOẠN :
“Héo rũ câu thơ lời đứt đoạn "

Biết vậy nhưng lòng vẫn đau :
“Mộng vỡ đêm tàn chua chát giấu
Ân tình ái nghĩa nhạt lòng đau "

Người ta nói "Tình là dây oan" nên đau mà nhớ, càng đau quặn thắt thì nỗi nhớ khôn nguôi. Nhớ nhiều rồi mơ mộng nhiều làm người ta có thể ảo tưởng nhưng cũng đem lại một chút hy vọng mà tin yêu. Để làm gì? Để thắp sáng lên ước muốn tận đáy lòng. Biết rằng NHỚ chỉ nhớ thôi :

"Nhớ ai
thơ thẩn
đường chiều
Phố xưa quạnh vắng
hoang liêu gót trần "

Và có khi cái NHỚ ấỵ dày vò, khắc khoải tâm can suốt đêm trường :

"Nhớ ai
khắc khoải
đêm trường
Gió ru giấc vỡ
mộng thường vụt bay "

Cuối cùng thì được gì? Chẳng được gì cả. Có chăng nước mắt âm thầm rơi trong đêm vắng rồi chợt nhận ra sự cô đơn khốn cùng, giọt nước mắt không trôi từ từ trên má nữa mà lặng lẽ lăn vào tim cho nỗi đau thêm nghẹn ngào. MEN TÌNH đã NHẠT rồi RƠI dần về quá khứ. Thời gian trôi trong cô đơn ,từ ĐONG ĐẦY đến CẠN nên mượn MEN SẦU để khỏa lấp niềm đau.

"Men hòa... lệ ngấn... chan vừa
Hoang vu nỗi nhớ... rót thừa niềm đau "

Nỗi nhớ nó vô hình ,ngày theo ngày nó đọng lại trong trí nhớ rồi một hôm nó chợt hiện ra trong câu thơ với bao sắc màu, hình ảnh và nỗi buồn đau hòa quyện thành một nên phải uống, phải SAY.

"Say thơ
dệt những câu vần
....
Say tình
mơ ánh trăng vơi
Rượu cay nâng chén
ta mời tri âm "

Ai là người tri âm ?Khó nói quá! Nhưng cũng có thể đoán được người mà làm cho Titi Dang sầu khổ, mơ mộng hoan ca giờ chỉ là ảo ảnh, phù vân nên cô đã SAY. Cô thành NGƯỜI SAY, ĐÊM SAY trong TỈNH MÊ mà GỌI TÌNH trong nỗi HOANG MƠ
"Chén đời
mặn đắng bờ môi
Cạn chung xa xót
lặng rơi ngấn sầu "

để rồi :

"Tỉnh mê... một giấc
mãi là hoang mơ ...!"

Đêm nay hay nhiều đêm nữa thì TỈNH... SAY trong TRIỀN YÊU có ĐONG ĐẦY chỉ là

"Trăng rơi
thềm vắng ngỡ ngàng
Tình xưa héo rũ... võ vàng tim côi...!”

MỘNG ĐÊM HÈ nay đã LẠC dù còn VỌNG trong tim. CUỘC CHƠI của TUỒNG ĐỜI còn lắm khổ đau. XIN cho DÁNG XUÂN để, GỌI TÌNH,GỌI NẮNG thành DẠ KHÚC dù chỉ VÁ HỜ, LẠC ĐIỆU để lòng còn MEN TÌNH mà NHỚ, mà CHỜ.
“Xin đêm ...
một mảnh tình say
Lịm hồn yêu ái ...
nồng lay giấc đời
Trăng ngà
xin chớ vội rơi
Soi chăn gối lạc
nhẹ khơi mộng thường...! "

Biết rằng nỗi niềm yêu thương đó là những SỢI YÊU mỏng manh BẠC PHIÊU rồi ĐỨT ĐOẠN. XÓT lòng khi nó RƠI vào ĐÊM KHÁT để MỘNG LẠC thành MỘNG RƠI trong HẮT HIU thì MEN TÌNH vẫn còn đây.

Trong tay tôi có hai tập thơ của Thanh Trước là MEN TÌNH và VẾT XƯA nhưng tôi thích MEN TÌNH hơn. Tôi không biết tại sao nữa. Có thể tôi ở trong đó cũng TỈNH... SAY và HOANG MƠ của sự chờ đợi. Cảm ơn Thanh Trước nhé.

(Những từ in hoa là tên các bài thơ trong tập MEN TÌNH)

CHÂU ĐOÀN.

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

LẠC LOÀI

LẠC LOÀI

Mưa rơi
tan tác hồn hoa
Sót giọt lệ ngà...

nửa giấc...tình phai!

Đàn ai tấu điệu u hoài
Lạc loài cung phím...lạc loài tim yêu...

03.05.2020
TT-Thanh Trước

MƯA RƠI...

MƯA RƠI...

Mưa rơi...
bàng bạc tiếng tiêu
Thấm ngực áo chiều...

buốt lạnh hoàng hôn.
Chân ai thấp thoáng cô thôn
Ngẩn hồn sơn nữ.. ngẩn hồn trông xa.

Mưa rơi...
u ẩn gương nga
Khuất mảnh trăng ngà...
hoang vắng thềm xưa.
Thương ai nỗi xót xa thừa
Trải vừa nhung nhớ...trải vừa niềm đau!

Mưa rơi...
nhòe nét tên nhau
Từng giọt ba đào...
bôi xóa nhớ nhung.
Còn ai để gọi trùng phùng
Lạnh lùng thôi đã.. lạnh lùng từ đây.

Mưa rơi...
giá rét đôi tay
Nhạt úa môi gầy...
hiu hắt trời mơ.
Chờ ai, hoang vắng thẫn thờ
Bơ vơ suối lệ...bơ vơ vực sầu!

03.05.2020
ĐT-Nghĩa Lê / TT-Thanh Trước

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2020

LỖI NHỊP

LỖI NHỊP

Hoa sữa trái mùa rơi bỡ ngỡ
Hương đời lạc lõng dấu yêu tàn
Đường xưa lẻ bóng vu vơ...nhớ

Lỗi nhịp cung đàn...
Ước mộng...tan!

02.05.2020
TT-Thanh Trước