Thứ Hai, 4 tháng 5, 2020

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ "MEN TÌNH

NHỮNG CẢM NHẬN KHI ĐỌC TẬP THƠ "MEN TÌNH "CỦA THANH TRƯỚC.

Đọc tập thơ "MEN TÌNH "của Thanh Trước, lòng tôi cảm xúc luôn xáo trộn. Mạch tình cảm cứ dâng trào theo cảm xúc của cô. Ban đầu NGHE thấy những "Đêm dài trống vắng "Cái trống vắng ấy cũng bỏ đi trong "chơi vơi hụt hẫng ".Bởi một lẽ đơn giản những yêu thương, những êm đềm tình tứ đã nhạt nhòa rồi theo năm tháng chờ đợi mà người ấy có đến đâu nên "cơn mơ vụt tắt ".Thanh Trước tìm gì trong cơn mơ ấy? Cô hoài mong tìm lại tháng ngày mặn nồng ân ái ,đằm thắm và ân cần nhưng giờ thì "Nỗi đau quyện chặt ".Nỗi đau ấy không thoát ra được nên lòng cô cứ "quay quắt ngậm ngùi ".Giờ NGHE xa hay gần đi nữa chỉ là tàn phai đến nỗi!"tim đá chơ vơ ".Buồn đến thế là cũng phải không Titi Dang.

NGHE để TRÔNG mà trông là sự chờ đợi là ước mong bước chân người về trên lối cũ. Tình mặn nồng, ấp ủ thành nỗi nhớ da diết để cho ngày tháng đậm dần trong tâm khảm, hương yêu quyện vào nhau thành MEN TÌNH khó phai mờ.. TRÔNG gì đây hỡi Thanh Trước? Thanh Trước muốn nhìn thấy những gì gọi là kỉ niệm. Nào là trông người, trông gió mây. Trông "hoa khoe đài biếc " để "bướm vờn mầm tỏa cánh mơ " và cô trông " nắng về hong ái ân ".Nhưng "Người đi sương gió muôn trùng /Bướcchân phiêu lãng mịt mùng khói mây ".Hình bóng ấy với bao nỗi nhớ thương giờ chỉ là ẢO ẢNH :
“Ru hồn ảo ảnh... trần hư thực
Tỉnh giấc Liêu Trai... vỡ mộng hờ! "

TỈNH MÊ đề bình tâm mà nhận biết cái ảo ảnh kia chỉ là PHÙ VÂN "Thiên đường cách biệt lệ sầu ngân " nên đường tơ dù cố níu kéo thì cũng đến lúc ĐỨT ĐOẠN :
“Héo rũ câu thơ lời đứt đoạn "

Biết vậy nhưng lòng vẫn đau :
“Mộng vỡ đêm tàn chua chát giấu
Ân tình ái nghĩa nhạt lòng đau "

Người ta nói "Tình là dây oan" nên đau mà nhớ, càng đau quặn thắt thì nỗi nhớ khôn nguôi. Nhớ nhiều rồi mơ mộng nhiều làm người ta có thể ảo tưởng nhưng cũng đem lại một chút hy vọng mà tin yêu. Để làm gì? Để thắp sáng lên ước muốn tận đáy lòng. Biết rằng NHỚ chỉ nhớ thôi :

"Nhớ ai
thơ thẩn
đường chiều
Phố xưa quạnh vắng
hoang liêu gót trần "

Và có khi cái NHỚ ấỵ dày vò, khắc khoải tâm can suốt đêm trường :

"Nhớ ai
khắc khoải
đêm trường
Gió ru giấc vỡ
mộng thường vụt bay "

Cuối cùng thì được gì? Chẳng được gì cả. Có chăng nước mắt âm thầm rơi trong đêm vắng rồi chợt nhận ra sự cô đơn khốn cùng, giọt nước mắt không trôi từ từ trên má nữa mà lặng lẽ lăn vào tim cho nỗi đau thêm nghẹn ngào. MEN TÌNH đã NHẠT rồi RƠI dần về quá khứ. Thời gian trôi trong cô đơn ,từ ĐONG ĐẦY đến CẠN nên mượn MEN SẦU để khỏa lấp niềm đau.

"Men hòa... lệ ngấn... chan vừa
Hoang vu nỗi nhớ... rót thừa niềm đau "

Nỗi nhớ nó vô hình ,ngày theo ngày nó đọng lại trong trí nhớ rồi một hôm nó chợt hiện ra trong câu thơ với bao sắc màu, hình ảnh và nỗi buồn đau hòa quyện thành một nên phải uống, phải SAY.

"Say thơ
dệt những câu vần
....
Say tình
mơ ánh trăng vơi
Rượu cay nâng chén
ta mời tri âm "

Ai là người tri âm ?Khó nói quá! Nhưng cũng có thể đoán được người mà làm cho Titi Dang sầu khổ, mơ mộng hoan ca giờ chỉ là ảo ảnh, phù vân nên cô đã SAY. Cô thành NGƯỜI SAY, ĐÊM SAY trong TỈNH MÊ mà GỌI TÌNH trong nỗi HOANG MƠ
"Chén đời
mặn đắng bờ môi
Cạn chung xa xót
lặng rơi ngấn sầu "

để rồi :

"Tỉnh mê... một giấc
mãi là hoang mơ ...!"

Đêm nay hay nhiều đêm nữa thì TỈNH... SAY trong TRIỀN YÊU có ĐONG ĐẦY chỉ là

"Trăng rơi
thềm vắng ngỡ ngàng
Tình xưa héo rũ... võ vàng tim côi...!”

MỘNG ĐÊM HÈ nay đã LẠC dù còn VỌNG trong tim. CUỘC CHƠI của TUỒNG ĐỜI còn lắm khổ đau. XIN cho DÁNG XUÂN để, GỌI TÌNH,GỌI NẮNG thành DẠ KHÚC dù chỉ VÁ HỜ, LẠC ĐIỆU để lòng còn MEN TÌNH mà NHỚ, mà CHỜ.
“Xin đêm ...
một mảnh tình say
Lịm hồn yêu ái ...
nồng lay giấc đời
Trăng ngà
xin chớ vội rơi
Soi chăn gối lạc
nhẹ khơi mộng thường...! "

Biết rằng nỗi niềm yêu thương đó là những SỢI YÊU mỏng manh BẠC PHIÊU rồi ĐỨT ĐOẠN. XÓT lòng khi nó RƠI vào ĐÊM KHÁT để MỘNG LẠC thành MỘNG RƠI trong HẮT HIU thì MEN TÌNH vẫn còn đây.

Trong tay tôi có hai tập thơ của Thanh Trước là MEN TÌNH và VẾT XƯA nhưng tôi thích MEN TÌNH hơn. Tôi không biết tại sao nữa. Có thể tôi ở trong đó cũng TỈNH... SAY và HOANG MƠ của sự chờ đợi. Cảm ơn Thanh Trước nhé.

(Những từ in hoa là tên các bài thơ trong tập MEN TÌNH)

CHÂU ĐOÀN.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét