Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

RA ĐI

RA ĐI

Cứ sáng sớm, lúc mọi người hãy còn yên ngủ, Nó lại lên boong đứng dựa vào thành tàu ngắm nhìn trời biển! Sinh ra và lớn lên nơi miền sông nước, Nó yêu nước! "Nước" ...Nó thầm nghĩ: tiếng Việt phong phú thật! "Nước" không chỉ là nước sông, nước biển mà còn có nghĩa là quê hương, đất nước! Nó yêu nước và yêu quê hương!

Trước mặt Nó giờ đây chỉ có trời và nước! Nhưng đã không còn là nước ...
đọng phù sa của con sông, con rạch quê nhà mà là nước biển của đại dương xanh thẫm! Còn quê hương!!! Quê hương giờ đã xa dịu vợi...không biết Nó còn có ngày trở lại!

Nó đã thật sự rời bỏ quê hương để đến một nơi xa lạ, không một người thân, không xóm giềng quen thuộc! Bỏ lại sau lưng ông bà, cha mẹ và một mối tình đầu thầm kín! Mang trên vai trách nhiệm cho chính bản thân mình và hai đứa em bé dại! Chưa đầy 16 tuổi! Cái tuổi hoa niên mà ngày xưa Nó thường mơ mộng được mau đến để hò hẹn, để yêu đương như những chị lớn Nó hay trêu ghẹo! Từ lâu rồi Nó không còn mơ mộng nữa! Từ một buổi sớm tình sương khi Nó theo bà nội lên chuyến xe đò đi Saigon chờ ngày xuống tàu rời nước! Ngày đó...

Chuyến xe đò đông nghẹt hành khách và hàng hoá trên tuyến đường Sadec-Saigon. Sau 75 Nó không còn lên Saigon mỗi hè như trước đó. Giờ đi trong một hoàn cảnh đặc biệt, tâm tư rối bời, Nó không hào hứng như ngày nào.

Mặc dù sớm biết có ngày này nhưng Nó chưa bao giờ tin là mình sẽ thật sự bỏ làng quê mà đi. Mới hôm qua Nó vẫn còn cắp sách đến trường, vẫn còn đùa vui với bạn bè! Chiều còn chạy xe đạp đến nhà nhỏ bạn thân thương trò chuyện! Hình như Nó có linh cảm đó là lần cuối! Nó ôm theo bộ Nửa Cõi Sơn Hà vừa đọc xong mang trả! Hai đứa tỉ tê đến giờ cơm mới chia tay! Về đến nhà thì thấy cô nó đã ở đó! Cả nhà chuẩn bị hành lý để ra đi!

Đây không là lần đầu tiên Nó làm chuyện này! Cách đây không lâu, trước Tết ít hôm gia đình Nó đã có một lần rời bỏ! Việc không thành, ba Nó phải bỏ trốn, anh họ Nó vì đưa người bằng ghé nhỏ đã bị bắt! Trên chuyến ghe mà ba Nó cùng vài người bạn tổ chức chỉ có hai người anh họ thoát được mà thôi ! Cả gia đình kẹt lại!

Những tháng ngày tiếp đó trôi qua như một cơn ác mộng! Kẻ ngồi tù, người lẫn trốn! Nó vẫn tiếp tục đến trường! Người lớn vẫn tiếp tục tìm cách ra đi! Đã không còn đường trở lại! Nếu ở ba Nó sẽ mãi chia cách với gia đình, và không biết còn ở yên được bao lâu! Và rồi cô và ba Nó quyết định đi đăng ký chính thức với danh nghĩa người Việt Hoa! Tàu đã có sẳn, một người bạn của ba Nó ở Saigon nằm trong ban tổ chức! Giấy tờ hộ chiếu giả gì cũng xong rồi. Giờ Nó theo bà nội lên Saigon chờ ngày xuống tàu, bỏ lại ngôi nhà nơi nó sinh ra và lớn lên! Bỏ làng xóm, bỏ trường lớp bạn bè để tìm một tương lai mờ ảo nơi xứ lạ!

Nó, đứa con gái 14 tuổi bước chân đi, hành trang ngoài chiếc giỏ xách trên tay là cả một tuổi thơ êm ấm, một trời kỷ niệm thân thương! Tất cả những thứ khác đều bỏ lại, kể cả cái tên ông nội Nó đặt cho cũng chỉ còn là quá khứ...!

31.01.2020
TT-Thanh Trước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét