Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

VẾT THỜI GIAN

VẾT THỜI GIAN

Ta ngồi đếm...giọt trần ai...trĩu nặng
Dáng thu sầu...bên hiên vắng thềm rêu
Vệt nắng tàn đượm vương chút hương chiều

Nghe nỗi nhớ...cô liêu hờ hững vọng

Đây cánh lá trong hoàng hôn gió lộng
Mãi luyến lưu ôm mộng thắm ngày xanh
Xót xa đau theo cơn lốc lìa cành
Phơi xác đỏ lạnh tanh...chờ mục nát

Bên triền suối con nai vàng ngơ ngác
Bước thẫn thờ rời rạc giữa rừng phong
Dấu yêu xưa...hơi ân ái còn nồng
Nay hoang vắng...mênh mông đồi cỏ úa

Đưa tay chạm...vết thời gian nhầy nhụa
Bóng ngày qua len ô cửa linh hồn
Thu điệu đà ru nhạc khúc vô ngôn
Âm vị đắng...môi hôn...vùng ký ức...

Ta ngồi đếm...giọt đời rơi...thổn thức...!

02.10.2019
TT-Thanh Trước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét