VỊ ĐẮNG
Mượn chén rượu cay
Say tình nhớ
Cùng người tri kỷ dệt vần thơ
Mềm môi…
Vị đắng pha men nhạt
Hỏi bóng thời gian mấy khi chờ
Tóc mây héo úa màu sương bạc
Một kiếp phù du lệ đã thừa
Uống đi…
Giấu mộng…
Đời quên lãng
Nguyệt tận đêm tàn não lòng chưa
Mượn về một chút hương mùa cũ
Say giấc vô thường…
Cạn ái ân
Đếm lá thu rơi hồn mặc niệm
Vỡ chén tri âm…lạc gót trần!
04.12.2022
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét