Thứ Năm, 15 tháng 12, 2022

MỘT CHÚT CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ: THÈM THUỒNG

MỘT CHÚT CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ:
THÈM THUỒNG – Bài thơ của Titi Dang (Thanh Trước)
Nữ thi sĩ Titi Dang (Thanh Trước) là một thi sĩ có một tâm hồn rất đa dạng, phong phú, bằng tài năng nghệ thuật, đặc biệt là khả năng sử dụng tiếng Việt, thi sĩ đã biến mỗi bài thơ của mình thành một lễ hội, một hội hè của ngôn ngữ, trong đó cái thanh và cái tục bước qua ranh giới đời thường hoà nhập vào một, về với nhất nguyên. Mặt khác mỗi một từ, một câu, một hình ảnh trong thơ của nàng đều rất hàm súc, chứa đựng những thông điệp rất thú vị của cuộc sống & tình yêu.
Chẳng hạn, cách đây một ngày, nàng có cho ra đời bài thơ THÈM THUỒNG như sau :
THÈM THUỒNG
Gió khuya….
Vén giấc mộng trần
Phơi trăng ngà ngọc dấu lần thiên thai
Hồn ta du mục
Mệt nhoài
Ngược xuôi vực ái tỉnh say cõi tình.
Sông đêm…...
Lẩn trốn bình minh
Cỏ non phơi phới rướn mình chờ sương
Nụ yêu e ấp như dường
Đam mê dìu dặt
Thèm thuồng …. Hương xuân.
Bài thơ chỉ vẻn vẹn có đúng hai khổ thơ lục bát, mỗi khổ thơ cũng chỉ có hai câu lục bát( hai câu sáu, và hai câu tám) viết theo kiểu xuống dòng, ngắt nhịp, ngắt quãng, một cách rất phù hợp với tâm trạng thèm thuồng của bài thơ . Và sự THÈM THUỒNG ở đây không chỉ là sự thèm thuồng một cách hời hợt, nông nổi như kiểu người ta thèm thuồng một cái gì đó thô tục, vật chất đơn thuần, mà sự THÈM THUỒNG mà bài thơ nói đến, đã đi rất sâu vào bản năng giới tính của sự yêu thương, biến nó thành một nghệ thuật, trong đó có những sắc thái mà chỉ những người đã trải nghiệm, đã bước vào với một năng khiếu thẩm mỹ tuyệt vời mới có thể cảm nhận được & viết ra được nhưng câu thơ :
Gió khuya…..
Vén giấc mộng trần
Phơi trăng ngà ngọc dấu lần thiên thai.
Hay :
Sông đêm…
Lẩn trốn bình minh
Cỏ non phơi phới rướn mình chờ sương.
Tại sao lại thèm thuồng ? Bởi vì:
Hồn ta du mục
Mệt nhoài
Ngược xuôi vực ái tỉnh say cõi tình.
Có một câu thành ngữ rằng : BẠN ĐÀO CẢ NGỌN NÚI MÀ CHỈ TÌM THẤY MỘT CON CHUỘT. Sau tất cả những nỗ lực – đi xem phim, đi nhảy, đi nhà hàng và nói đủ thứ trên trời dưới biển mà cả bạn lẫn người yêu của bạn đều không làm….được bao nhiêu, tình dục thông thường chỉ là một con chuột. Sau nhiều nỗ lực đào núi lấp biển, đến cuối cùng bạn chỉ thấy một con chuột ! Không gì đáng thất vọng như tình dục thông thường. Vì vậy, mà con người ta thèm thuồng một sự thỏa mãn cao cấp hơn tình dục thông thường. Vì không biết trạng thái thỏa mãn thật sự đẹp đến nhường nào, cho nên bạn mới thèm thuồng. Bạn có thể giả vờ rằng mình chiến thắng tình dục – Bản năng giới tính của sự yêu thương, bạn có thể tìm cách kiểm soát tình dục, nhưng một dòng chảy ngầm của bản năng giới tính vẫn âm ỉ trong bạn, và nó sẽ tự thể hiện theo nhiều cách. Vượt ra khỏi tất cả những giải thích duy lý của bạn, nó sẽ lại ngoi đầu lên để trở thành / PHƠI TRĂNG NGÀ NGỌC DẤU LẦN THIÊN THAI / CỎ NON PHƠI PHỚI RƯỚN MÌNH CHỜ SƯƠNG. Sự thèm thuồng đó đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật. Nó giống như một điệu nhạc tinh tế vang lên trong tâm hồn bạn / NỤ YÊU E ẤP NHƯ DƯỜNG / ĐAM MÊ DÌU DẶT / THÈM THUỒNG….HƯƠNG XUÂN. Hương xuân là một biểu tượng của sự siêu nghiệm trong tình dục: Khi siêu nghiệm tình dục bạn sẽ đạt đến tình dục bậc cao. Tình dục thông thường là thứ thô tục, tình dục bậc cao không hề thô tục. Tình dục thông thường có tính hướng ngoại, nhưng tình dục bậc cao có tính hướng nội. Trong tình dục thông thường, hai cơ thể gặp nhau, và cuộc gặp gỡ đó xảy ra bên ngoài. Trong tình dục bậc cao, các nguồn năng lượng bên trong bạn gặp nhau. Nó không chỉ về mặt lý tính, nó thuộc về tâm linh, nó là sự tan chảy. Và tan chảy chính là sự siêu nghiệm tình dục, bạn trở nên hoà hợp nhờ tình dục, bạn trở nên thư giãn nhờ tình yêu. Khi đó tình yêu không chỉ là việc giải phóng năng lượng, nó không chỉ là sự khuây khoả, mà là sự thư giãn. Nếu bạn thực sự thư giãn với người yêu và người đó cũng thực sự thư giãn với bạn. Nếu chỉ trong vài giây, trong vài khoảnh khắc, hoặc vài giờ bạn quên mình là ai và hoàn toàn chìm đắm trong quên lãng, thì bạn sẽ bước ra khỏi nơi đó thuần khiết hơn, trong sáng hơn, nguyên lành hơn. Bạn sẽ có một bản thể hoàn toàn khác – AN YÊN, TẬP TRUNG VÀ BÉN RỄ. Và khi đó bạn sẽ đạt đến trạng thái THOẢ MÃN, không còn một chút gì của sự thèm thuồng nữa. Giống như khi con người ta bước vào mùa xuân, nghĩa là bước vào vũ trụ vô biên, nó không những không trang điểm cho cái tôi của bạn, mà nó còn làm cho cái tôi của bạn biến mất, bạn như bị hoà tan vào chim muông, cây cỏ sống an nhiên giữa đất trời, trong một khoảng thời gian rất dài (ít nhất là 3 tháng). Và đến khi mùa xuân ra đi, bạn sẽ cảm nhận như thể những đoá hoa vô hình của mùa xuân, của hương xuân đang rơi xuống người bạn. Mặc dù không nhìn thấy chúng nhưng bạn có thể cảm nhận được. Đó chính là niềm vui sướng đúng nghĩa, thuần khiết đến mức chỉ cần một chút hương vị của nó cũng đủ biến đổi cuộc đời của bạn.
Phải chăng đó mới chính là ý nghĩa thực sự của sự thèm thuồng mà bài thơ hướng đến ? ? ? .
LÊ VĂN CHUNG.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét