HƯƠNG TRẦM
Từ mùa bâng quơ thay áo
Lá xanh vàng võ úa sầu
Tả tơi rụng đầy lối ngõ
Như chừng nuối tiếc đời nhau
Từ thu hững hờ quay gót
Đông tràn tuyết phủ hồn côi
Lạnh luồn vòng tay ký ức
Môi thèm khát một bờ môi
Từ đêm khẽ khàng qua vội
Ưu tư gối mộng hao gầy
Gió khuya giật mình trăn trở
Ru tình trong chén men cay
Từ ta dốc đời mỏi mệt...
Câu thơ lạc lõng bên trời
Ngậm ngùi gọi tên ngày cũ
Hương trầm lặng bóng…chơi vơi!
05.10.2022
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét