ĐÊM TRẮNG
Ta lạc bước
trên dốc đời thăm thẳm
Đã mệt nhoài
chân dò dẫm ngược xuôi
Đã héo khô trên từng cánh môi cười
Đã cằn cỗi
tim côi đầy vết cắt
Ta cúi xuống
quay đi
và ngoảnh mặt
Bỏ bên lề
những dằn vặt thương đau
Bỏ sau lưng lời gian dối ngọt ngào
Bỏ đêm trắng
hư hao trời mộng mị
Ta lặng đứng nghe gió mùa rên rỉ…
28.09.2021
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét