SE SẮT
Cạn chiều
rót giọt sương đêm
Rượu vơi chung vỡ...
Môi mềm...
Cay môi
Gió ru lạc giấc mộng hồi
Trăng khuya một bóng
tim côi hững hờ
Hạ tàn
rách nát cơn mơ
Thềm xưa
rêu phủ
mịt mờ ảnh nhân
Nụ yêu đẫm vết phong trần
Hồn se sắt lạnh...
Ta bần thần...
Đau!
04.08.2021
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét