TRĂN TRỞ
Ta lặng đếm thời gian qua ô cửa
Những giọt đời nghiêng ngửa đổ trên vai
Những xót xa, đêm suối lệ ngắn...dài
Khuya lạc giấc mộng hồn say khắc khoải
Ta vói nhặt những mảnh tình đã gẫy
Nụ yêu gầy khô cháy kiếp hồng hoang
Tiếng bi ai vang vọng giữa đại ngàn
Sương trắng lạnh...trăng tàn...rơi vụn vỡ
Ta trả lại môi hôn chưa kịp nở
Sắt se mùa đông gió rét quặn đau
Chén điêu linh nốc cạn...ngất ngây sầu
Men rượu nhạt...đắng lòng câu ái lở
Trong hiu quạnh...nghe tiếng đời trăn trở...
29.12.2020
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét