Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

NỖI ĐAU MUỘN MÀNG

Mưa lất phất...thời tiết không còn lạnh buốt nhưng cái lành lạnh của cơn mưa phùn như cứ nhẹ nhàng len lỏi vào tim!

Nhấp một ít rượu mạnh cho ấm dạ...nghe một bản nhạc buồn cho hồn chìm xuống…

“Mưa rơi là nước mắt tình đã phai rồi...”
Con người sao quá nhiều mâu thuẩn! Khi có không biết trân trọng, đến lúc mất đi lại thương tiếc ngậm ngùi! Nước mắt đổ xuống như những giọt mưa rơi rơi thấm vào lòng đất để rồi tan biến. Có còn gì ngoài những nỗi đau...muộn màng, vương vấn cũng chỉ thêm đau…

Hạnh phúc là đâu...?! Là đã yêu và được yêu và cả lúc...đau. Vì không yêu sẽ không đau, không được yêu thì không tiếc nhớ! Không có tình yêu, không có những vấn vương, hối tiếc, những nỗi đau muộn màng thì có lẽ cũng sẽ không có những bài thơ và những khúc nhạc buồn...cuộc đời sẽ đơn điệu biết bao…!

Có phải vì thế mà con người cứ mãi khổ đau, hạnh phúc trong nỗi đau…

Mâu thuẩn...!!!
...

Có những nỗi đau muộn màng nhưng sâu đọng
Dày xéo hồn côi trong bóng tối màn đêm
Có những dư âm xa xôi nhưng mãi vọng
Quấn quyện hương đời và xé nát con tim...!!!


21.02.2019
TT-Thanh Trước
**********************

NỖI ĐAU MUỘN MÀNG
Sáng tác: Ngô Thụy Miên

 
Mưa rơi là nước mắt tình đã phai rồi
Mây trôi là nỗi nhớ tiếc thương mà thôi
Hạnh phúc, sao mắt môi em còn chơi vơi
Sao trái tim anh còn chưa nguôi
Những xót xa một thời
Mong manh đời như lá vàng úa trên cành
Long lanh giọt lệ ấm khóc cho tình xanh
Còn đấy bao tháng năm âm thầm em mang
Bao vấn vương cho đời thênh thang
Những nỗi đau muộn màng
Em nhớ có mùa thu mây giăng lối
Cơn mưa buồn tóc rối ướt bờ môi
Em đã trao anh nụ hôn đầu vòng tay ấm vui
Anh hát cho em bài tình ca đôi mươi
Lang thang tìm đâu thấy người đã đi rồi
Mênh mang đường phố vắng bước chân lẻ loi
Người hỡi, em có nghe lá vàng rơi rơi...
Em có hay khi mùa thu tới
Ta mất nhau một đời...
Em nhớ có mùa thu mây giăng lối
Cơn mưa…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét