HOANG PHẾ
Mùa xa...
tuyết ngập hồn hoang
Lạnh vùng ân ái
ngỡ ngàng câu yêu
Bơ vơ...
cánh nhạn lưng chiều
Lạc đàn tiếng gọi
cô liêu não nề
Đêm gầy...
nửa giấc...tình mê
Tay ôm hờ hững
mộng về xót rơi
Rêu phong...
phủ kín lối đời
Người xa...
hoang phế tim côi...
Lệ trào!
08.02.2019
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét