ĐÔNG HỜN...
Gió đông nhè nhẹ thổi
Sầu vương nỗi cô đơn
Mi cay mắt dỗi hờn
Tóc buông vờn vai nhỏ
Tuyết rơi rơi ngoài ngõ
Đọng phiến cỏ khô cằn
Giọt tan tác nằm lăn
Xót xa hằn lệ ngấn
Hàng cây buồn ngơ ngẩn
Trơ xương vẫn đợi chờ
Ngày lá thắm dệt mơ
Kết tình thơ tròn mộng
Gió ru lời vang vọng
Câu trông ngóng nhạt nhoà
Người còn mãi phương xa
Biết chăng ta thầm gọi...
11.12.2018
TT-Thanh Trước
Gió đông nhè nhẹ thổi
Sầu vương nỗi cô đơn
Mi cay mắt dỗi hờn
Tóc buông vờn vai nhỏ
Tuyết rơi rơi ngoài ngõ
Đọng phiến cỏ khô cằn
Giọt tan tác nằm lăn
Xót xa hằn lệ ngấn
Hàng cây buồn ngơ ngẩn
Trơ xương vẫn đợi chờ
Ngày lá thắm dệt mơ
Kết tình thơ tròn mộng
Gió ru lời vang vọng
Câu trông ngóng nhạt nhoà
Người còn mãi phương xa
Biết chăng ta thầm gọi...
11.12.2018
TT-Thanh Trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét