Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018

ĐỐI ẨM CÙNG HỒ TRƯỜNG

HỒ TRƯỜNG
 
Vỗ gươm mà hát
Nghiêng bầu mà hỏi
Trời đất mang mang ai người tri kỷ...

Lại đây cùng ta cạn một hồ trường
Hồ trường! Hồ trường!
Ta biết rót về đâu?
 

NGUYỄN BÁ TRÁC
 
ĐỐI ẨM CÙNG HỒ TRƯỜNG
 
Đầu năm khơi lại giấc mộng cuồng
Vén màn sương tuyết chốn tha phương
Tim nơi đất khách ai tri kỷ
Hãy đến cùng ta cạn hồ trường

 
Mênh mang trời đất biết tìm đâu
Người cùng chí hướng, kẻ chung sầu
Quê hương đất nước làm sao được
Thoát cảnh đoạn trường, đời bể dâu

 
Bỏ nước ra đi thuở đầu xanh
Đến nay đầu bạc sầu xây thành
Thêm một mùa xuân xa đất nước
Người thêm một tuổi đời trôi nhanh


TƯ MÃ VĂN QUÂN

CHÉN TƯƠNG TRI

Dấu tích người xưa chẳng phai mờ
Rượu bầu gươm thiếu chỉ còn thơ
Nhấc chén nâng cao mời tri kỷ
Uống cạn cho say...kiếp sống hờ


Quê hương ngàn dặm nhìn không thấu
Tha phương đất khách thấm tình sầu
Ta - Người hai mảnh đời lưu lạc
Rượu cạn chung rồi lệ đêm thâu

 
Ra đi dạo ấy ai nào ngỡ
Ngày về thôn nhỏ chỉ trong mơ
Tóc xanh đã bạc màu sương gió
Xuân sang...sao dạ mãi hững hờ!

 
TT
04.01.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét