Thứ Ba, 3 tháng 10, 2017

TÌNH THƠ CỦA THANH TRƯỚC.

TÌNH THƠ CỦA THANH TRƯỚC.
- Chau Doan

****************
Thanh Trước là Titi Dang,rời quê hương năm 16tuổi. Cô bỏ lại sau lưng biển xanh, cát trắng. Bỏ lại những chiều hè cùng bạn lang thang nơi đồng nội nô đùa, rồi hái hoa bồ công anh đã khô thả bay theo gió. Bỏ hương hoa dại màu vàng mơ thường cài lên mái tóc. Bỏ con đường quen thuộc đến trường. Bỏ hương dạ hạp thoang thoảng trong đêm. Trên con tàu ra đi ấy, Trước làm quen với một người anh. Anh ấy hiền lành, vui vẻ, thường nói chuyện và động viên cô trên đường đến xứ người. Rồi những tháng năm gian khổ :học để giao lưu, ổn định cuộc sống. Với bản ngã của người Việt, Thanh Trước đã hòa nhập cuộc sống Đức, có công ăn việc làm như ý muốn. Và tình yêu đầu đời chớm nở. Niềm vui chưa kịp nghe lòng mình lâng lâng thì anh ấy ra đi về cõi vĩnh hằng. Trước đau đớn trong lòng. Nỗi đau biết đến thuở nào mới nguôi ngoai. Một năm sau khi anh ấy mất, trong tản văn VIẾT CHO ANH, Trước viết :
"Một năm rồi đó anh. Một năm anh đã xa cõi tạm bợ này mà đi về nơi xa xôi khác. Nơi đó có gì hở anh? Có gì vui như anh thường hỏi em :"Có gì nói, anh đi với cưng "Em không biết! Em chỉ biết nơi đây có người vợ u buồn, những đứa con thương nhớ cha,anh chị em, bạn bè thân thiết... và em nữa "
Rồi TitiDang như nói với chính mình :"Mà không phải,... ít ra anh và em còn gặp lại nhau sau một thời gian dài mất liên lạc. Tuy không được bao lâu thì anh đã ra đi nhưng mình có những giây phút bên nhau hàn huyên tâm sự "
Trước nhìn cuộc sống một cách thẳng thắn, vô tư nhưng trong lòng đầy xót xa:"Bây giờ anh đã hết buồn lo,hết cô đơn, hết sự dằn vặt bởi những lỗi lầm trong cuộc sống ...Và trong một góc nào đó của trái tim em vẫn có anh "
Đọc những tâm sự mà Trước viết, lòng tôi thấy bùi ngùi và ngưỡng mộ Trước vô cùng. Bởi vì, bài viết của Trước thật sâu sắc. Sâu sắc ở chỗ là Titi Dang đã trải lòng mình một cách chân thành, với nỗi nhớ vô bờ người mình yêu thương trên facebook. Một điều hiếm thấy ở những người nước ngoài, cho dù họ là Việt kiều đi nữa. Vì sao thế? Vì tình yêu đó trong sáng, lung linh như những vì sao trên bầu trời. Tình yêu đó là tình yêu cao thượng, biết sẻ chia, lo lắng cho nhau khi khó khăn, buồn vui. "Ngồi. Ngồi gần với nhau. Ngồi gần nhau hơn "để cảm thông, dìu dắt nhau qua những ngày vất vả trên xứ người. Không dối lòng, lợi dụng nhau.Bạn bỏ ta đi ta buồn. Huống hồ gì người ta tin yêu bỏ ta đi mãi mãi, khiến lòng ta trống trải, hoang vắng đến độ nào. Dù mới học lại ngữ nghĩa của tiếng Việt nhưng tản văn trên là điểm sáng trong thi văn của Thanh Trước. Còn thơ của Trước thì sao?
1-NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG DA DIẾT.
Con người khi bỏ xứ mà đi, có thể là ý thức hệ, do ước vọng cuộc sống tốt đẹp hơn, hay đoàn tụ gia đình thì trong tiềm thức của họ vẫn in sâu, âm ỉ như mạch ngầm nỗi nhớ về quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên với bóng mát cây đa đầu làng,mái chùa rêu phong. Quê hương tiếng chuông ngân vang trong sáng sớm,là phố xá, là tiếng rao đêm quen thuộc, là ánh đèn khuya hiu hắt trong cơn mưa. Là quán bên hè phố ta ngồi, uống từng ngụm cà phê cùng bạn bè huyên thuyên đủ thứ chuyện. Là trái cốc, miếng ổi chia nhau ăn cùng và tiếng cười khúc khích của nhau khi đọc thư ai đó bỏ vào học bàn
Người ơi, đất khách xa xôi ấy
Con nhớ làng quê nhớ cánh diều
Cánh diều của tuổi thơ, của những tháng ngày rong chơi cùng bạn bè. Cánh diều nâng mơ ước bay xa nay còn đâu nữa. "Người ơi "là từ dùng làm lời gọi khiến người đọc đau lòng theo nỗi nhớ của Trước.
Mọi người ai cũng mong muốn đến tết để được sum họp với gia đình. Cùng cúng cơm ông bà, cùng đón giao thừa. Chúc mừng năm mới gặp nhiều may mắn và hạnh phúc. Tết xứ người buồn lắm! Một ngày làm việc mệt mỏi như bao ngày khác
Tết quê ta rộn rụp tiếng cười
Tết nơi đây im im vắng lặng
Mấy ngày tết, đón giao thừa là giây phút thiêng liêng. Việc làm, buôn bán... đều gác lại. Nhà cửa được trang hoàng bằng lồng đèn,kết hoa.nhất là trước đấy mươi ngày, ai cũng lặt lá mai cho kịp tết. Mệt lắm cơ nhưng mà vui, mà chờ đợi những nụ mai buông mày hé nụ.Những ngày cuối đông, trời se se lạnh, những nụ mai hé miệng vàng tươi, hương thoang thoảng trong gió.Thật tuyệt vời!
Người ta nhặt lá nhành mai
Ta ngồi đếm lasbay bay giải sầu.
Những ngày giáp tết, người xe đông đúc, ngược xuôi. Đường quê rộn rã tiếng cười. Đâu đâu cũng bừng lên một màu vàng của hoa cúc
Tết quê hương hoa tươi sắc thắm
Tết quê người tuyết trắng rơi rơi
Không gì vui bằng đi chợ tết. Người chen lấn, đủ sắc màu áo hoa. Hàng hóa bày bán la liệt. Mua rồi mà cứ muốn nhìn cho đã chẳng chịu về
Người đi chợ tết đón xuân
Ta ra quét tuyết trước sân lạnh lùng
Rồi khoảnh khắc thiêng liêng cũng đến :Giao thừa. Cả nước tưng bừng pháo hoa như cầu mong dân an quốc thái. Người người an lành, thành đạt trong cuộc sống và tình yêu.
Người đi hái lộc đầu năm
Ta nâng chén rượu cay cay...ấm hồn
Những câu thơ mà các bạn vừa đọc là bài thơ TẾT của Thanh Trước viết vào xuân năm 2017.Bài thơ chan chứa nỗi buồn của Trước cũng là nỗi buồn của những người xa quê hương. Không ai muốn vậy cả. Nhưng cuộc sống có những bước ngoặt thì xa cách là nỗi nhớ khôn nguôi. Đọc mà lòng bùi ngùi. Thương bà con mình quá! Vật chất thì họ có thừa nhưng cái ấm nồng, hương vị tết dân tộc thì họ thiếu. Nếu có thì cũng nhạt sao bằng ở quê chứ. Xét về tính nghệ thuật thì đây là một bài thơ hay. Thủ pháp dùng từ ngữ thật tình. Phép so sánh đi suốt bài thơ giữa cái tết quê hương và quê người. Là hai bức tranh xuân khác nhau về từ sắc thái tình cảm đến sắc màu mùa xuân. Chúng luôn đối nghịch nhau. Ví như :
-Tết quê ta -tết quê người, tết nơi đây
-Rộn ràng tiếng cười _im im vắng lặng
-Nhặt lá nhành mai - ngồi đếm lá bay bay giải sầu
-Người đi hái lộc -nâng chén rượu cay cay... ấm hồn
Phép so sánh và đối nghịch đó vừa bổ sung, vừa tương tác cho nhau, làm bài thơ đạt đến đỉnh cao của miêu tả cảnh sắc và biểu cảm của người viết. Rất hay nhưng cũng rất đau lòng Trước ơi!
2-CHỮ TÌNH BUỒN MÃI KHÔNG THÔI.
"Khi buồn tôi tập làm thơ "Thanh Trước nói vậy. Ở đời ai mà chả buồn. Buồn như cơn gió đến rồi đi.Sao Trước một người mạnh mẽ về cá tính, quyết đoán trong công việc lại buồn đến thế? Buồn vì tình đầu phải chia ly trong mất mát. Lời yêu thương chỉ nói bằng ánh mắt chứ chua ngỏ bao giờ. Buồn vì hạnh phúc vỡ tan và buồn vì bên mình không có bạn tri kỉ
Trăn khuya còn có một đôi
Riêng ta lẽ bóng đơn côi lạnh lùng
Rượu đây ta uống cạn chung
Cạn tình, can nghĩa...cạn cùng nhân duyên
Buồn đến thế là cùng. Cũng may, Trước đã giải tỏa nỗi buồn bằng cách trải lòng mình trong thơ.Thơ Thanh Trước đa dạng và phong phú trong thể loại. Tất cả những gì Trước viết đều nằm trong chữ TÌNH. Xin các bạn hãy đọc bài BẢN TÌNH CA sau đây :
Phôi pha theo những tháng ngày
Còn đây cỏ úa heo may lạnh lùng
Một mình tôi giữa mênh mông
Nhớ người năm cũ, đau lòng ướt mi
Rong rêu phủ ngập lối đi
Đường xưa còn đó, người thì nơi đâu
Tim ghi một dấu tình sầu
Giờ đây ngăn cách... ai đau...ai tìm.
Chữ buồn vẫn còn đó nhưng không sầu thiên thu mà man mác, sâu lắng hơn. "Ai đau...ai tìm "Nói thế chứ Trước biết ai đau lòng làm bóp thắt con tim và ngày nào đấy,ai sẽ tìm mình.
Nỗi buồn giờ là vu vơ trong chiều nắng hạ khi lòng chợt nhớ người xưa của màu phượng thắm
Nắng hạ buồn vu vơ
Thương nhớ mấy cho vừa
Dáng em tà áo lụa
Môi cười mắt... ngây thơ
Hay quá các bạn ạ!Nếu bây giờ ai bảo rằng Trước đang học lại tiếng Việt thì tôi không tin. Vì sao ư?Vì con chữ trong thơ của Trước mềm mại như dải lụa dù không trau chuốt nhưng nó mượt mà. Đọc rồi muốn đọc nữa. Tình thơ đậm đà yêu thương, lời thơ và âm điệu như một bản tình ca
Nếu anh là ngọn nến
Em là ánh lửa hồng
Nếu anh là biển đông
Em cát vàng sóng biếc
Và đây nữa :
Nếu anh là vầng trăng
Em mây thu bàng bạc
Nếu anh là khúc nhạc
Em mãi mãi câu thơ
Để minh chứng cho lời tôi vừa nói. Xin giới thiệu một bài thơ hay nữa của Titi Dang.Bài MÂY NGÀN VÀ CỎ MAY
Mây ngàn bay vụt bay
Cuộn theo lá heo may
Thu về gieo nhung nhớ
Cỏ buồn mây có hay

Mây ngàn bay vụt bay
Cỏ ven đường đọng lay
Sương long lanh trên lá
Sỏi đá nhìn mê say

Mây ngàn bay vụt bay
Gió ru cành cỏ may
Nắng chiều thu lấp ló
Hong tình sầu trên tay

Mây ngàn bay vụt bay
Cỏ lặng ngắm trời mây
Hồn mơ về viễn xứ
Nơi mây ngàn xa bay

Mây ngàn bay vụt bay
Cỏ may từng nhành lay
Bài thơ này tôi rất thích. Hai sự vật được Trước nhắc đến trong bài là nói đến cuộc tình. Từ ngữ dùng thật tinh tế và mang nhiều ẩn ý sâu xa, chứa chan tình cảm yêu thương. Mây ngàn trong "gió núi mây ngàn ".Mây phải bay nhưng ở đây là vụt bay, vụt mất trong tầm với của cỏ may. Khi thu về, buồn lòng nên lá úa.Rồi hôm nào nhớ về nơi xa xôi ấy mà mơ cỏ may sương long lanh trên lá còn mây lang thang phương trời vô định. Một sự nuối tiếc, thương nhớ, buồn man mác mà sâu thẳm.
Nói đến thơ Thanh Trước không thể không nhắc đến một người :đó là Sơn Nguyễn.Vì sao à?Cổ nhân dạy rằng"Tam dạ đồng hành tất hữu sư"
Sơn Nguyễn là người dạy Trước làm thơ. Nào là thể loại, âm luật và cái tài của Sơn là truyền cảm hứng thi ca vào tâm hồn của Trước. Không tin sao?Vậy mời đọc những bài xướng họa của họ trong Thi Văn Việt. Xin lấy một ví dụ điển hình. Sơn họa bài MÂY NGÀN VÀ CỎ MAY của Trước như sau
Thả hồn theo áng mây
Tìm quá khứ bao ngày
Tìm hoài mà chẳng thấy
Lẳng lặng buồn ai hay
Tâm hồn đồng điệu lắm mới viết như vậy. Tình trong ý mà ý lại trong thơ. Tuyệt vời làm sao! Tôi bỗng dưng nhớ nhớ đến TÌNH ÁN của Thâm Tâm và T.T.K.H
Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không? (TTKH)
Buồn chết được phải không Sơn Nguyễn?
3-Đời vẫn đẹp sao
Thanh Trước là cái tên do ông nội đặt cho với mong muốn cháu gái mình vượt qua khó khăn, vươn lên trong cuộc sống đầy khó khăn này. Và Ông cũng là người thầy đầu tiên của Thanh trước :"Cho thì nhận được. Không cho đi sao có thể nhận lảnh.Mà người ta trả lại cho mình không nhất thiết là kẻ đã nhận lảnh.Cho là nhận được bất cứ thứ gì kể cả yêu thương "Đây là triết lý nhà PHẬT mà ông nội đã dạy Trước lúc tấm bé. Cong việc viên mãn, thơ được nhiều người yêu thích. Đã đến lúc Thanh Trước ra tập thơ đầu tay của mình rồi.
Tôi viết xong thì đêm cũng khuya lắm rồi. Người mệt mỏi. Uống viên thuốc huyết áp rồi đi nằm. Trời đất cũng công bằng, trong mơ Trước xuất hiện với tà áo dài màu tím đẹp và duyên dáng làm sao. Nụ cười hồn nhiên, tươi sáng như thuở hay hái hoa dại cài lên mái tóc. Tôi mơ màng rồi đắm hồn vào giấc ngủ trong mùi thơm thoang thoảng của hoa dạ hạp ngày nào mà mây ngàn chưa vụt bay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét