Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2017

CON THUYỀN KHÔNG BẾN

CON THUYỀN KHÔNG BẾN

Mùa Thu với những chiếc lá vàng bay bay, những cơn mưa lất phất, những sớm mù sương thường là nguồn cảm hứng của thi nhạc sĩ. Có rất nhiều bài thơ cũng như không ít bài nhạc hay về mùa Thu. Trong những bài hát này có một bài tôi rất thích của cố nhạc sĩ Đặng Thế Phong "Con Thuyền Không Bến". Ngày còn ở quê hương tôi đã rất yêu bài hát này. Và giờ trên đất khách nghe lại bài hát này tôi nghe cõi lòng như đang chùng xuống...
 
"Đêm nao Thu sang cùng heo may
Đêm nao sương lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Như nhớ thương ai chùng tơ lòng..."

 
Hình ảnh mùa Thu Việt Nam với sương lam mờ ảo, con thuyền lạc lõng trôi trên sông thật buồn. Với những kẻ tha hương như tôi hình ảnh đó lại càng buồn hơn.
Sinh ra và lớn lên trên miền sông nước, hình ảnh con thuyền, con đò với tôi thật khắn khít thân thương. Sáng sớm thuyền đò lũ lượt đưa khách đi chợ, trưa chiều lại đón khách về. Tối đến trên những chiếc thuyền neo giữa sông với ánh đèn dầu le lói văng vẳng giọng ca vọng cổ hay vài bài tân nhạc!

 
"Lướt theo chiều gió một con thuyền theo trong trăng
Trôi trên con sông Thương nước chảy đôi dòng"

 
Nước chảy đôi dòng...Ngày còn bé nghe đến đây tôi không hiểu nước chảy đôi dòng có nghĩa là gì! Cũng như tôi không hề nghĩ đến có ngày tôi rời xa làng quê thân thương mà sống đời viễn xứ! Không nghĩ có ngày chính mình là một con thuyền không bến! Xa lìa quê hương xứ sở, gần bốn mươi năm trên đất khách tôi thật sự không biết mình thuộc về nơi đâu. Nước chảy đôi dòng...Trên dòng nước quê hương vẫn còn những con thuyền con đò trong đêm trăng nhưng đã không còn có tôi. Dòng đời đưa đẩy! Tôi đến trời Âu xa xôi, để lại dòng sông bến nước con đò, để lại bụi tre mái tranh vách lá...một tuổi thơ êm đềm bình dị. Hành trang là một nổi đau mất mát vô tận. Nước chảy đôi dòng...ra đi mà không hẹn ngày về!
 
"Biết đâu bờ bến thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu..."
 
Với hình hài vóc dáng tôi là người Việt Nam và ở một góc nào đó sâu tận tâm hồn, tiềm thức tôi vẫn là người Việt Nam. Cho dù tôi hội nhập, hoà đồng như thế nào thì trên quê hương thứ hai này với dáng vẻ này tôi vẫn là một người khách! Điều đau đớn hơn là nơi quê hương tôi hằng yêu dấu giờ đây tôi cũng là một kẻ xa lạ. Ảnh hưởng nếp sống, suy nghĩ nơi đây, cách ăn nói hay xử sự của tôi đã không còn phù hợp với cuộc sống tại quê nhà! Một cảm giác bơ vơ lạc lõng len lỏi vào hồn.

Homeless tiếng Anh hay Heimatlos tiếng Đức có nghĩa là không có quê hương, mất quê hương! Quê hương tôi vẫn còn đó! Vẫn là nước Việt Nam hình cong như chữ S! Nhưng tôi không còn đó và không còn thuộc về đó nữa rồi! Đau...đau xé tim!
 
"Bến mơ dù thiết tha thuyền ơi đừng chờ mong..."
 
Lạc bến quê hương thuyền tôi trôi về nơi vô định. Để có những đêm trăng với tiếng nhạc buồn, ly rượu trên tay tôi thả hồn về cố hương! Ngày nào đó tôi sẽ trở về thăm làng quê, mặc dù tôi rất sợ...Sợ thêm một lần chia cách, một lần nữa bỏ lại sau lưng những gì tôi trân quí, những người tôi yêu! Sợ vết thương chưa bao giờ lành lại vỡ toang ra...Nhưng tôi sẽ về, dù chỉ một lần thôi! Về để tròn lời hứa với chính mình tôi!

Ai là kẻ lưu vong mới thấu hiểu được nỗi đau, sự xâu xé này! Một con thuyền không bến...một người không thuộc về đâu!

15.09.2017 - TT

CON THUYỀN KHÔNG BẾN- Đặng Thế Phong

Đêm nay thu sang cùng heo may,
Đêm nay sương lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Như nhớ thương ai chùn tơ lòng

Trong cay hơi thu cùng heo may
Vi vu qua muôn cành mơ say
Miền xa lời gió vang thông ngà
Ai oán thương ai tàn mơ vàng

Lướt theo chiều gió, một con thuyền theo trăng trong
Trôi trên sông Thương, nước chảy đôi dòng
Biết đâu bờ bến, thuyền ơi thuyền, trôi nơi đâu
Trên con sông Thương, nào ai biết nông sâu

Nhớ khi chiều sương cùng ai trắc ẩn tấm lòng
Biết bao buồn thương, thuyền mơ buông trôi xuôi dòng
Bến mơ dù thiết tha, thuyền ơi đừng chờ mong

Ánh trăng mờ chiếu, một con thuyền trong đêm thâu
Trên sông bao la, thuyền mơ bến nơi đâu.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét